Khi Bác Sĩ Mở Hack

Chương 3: Nhiệm vụ hằng ngày


Đinh~!
【Chúc mừng ngài, kỹ năng sơ cứu vết thương cơ sở tăng lên cao cấp, đạt được thuộc tính đặc hiệu: Trong lúc sơ cứu sẽ giảm cảm giác đau cho bệnh nhân】
Trần Thương lập tức hiểu được!
Đây chính là thứ gọi là thuộc tính đặc hiệu?
Giảm cảm giác đau cho bệnh nhân là một loại năng lực. Mặc dù sơ cứu vết thương là kỹ năng cơ bản nhất của dân ngoại khoa, nhưng cách xử lý của mỗi người thì khác nhau rõ rệt.
Ví dụ như Trần Bỉnh Sinh, bệnh nhân được gã sơ cứu gần như không cảm thấy đau đớn, hơn nữa vết thương cũng hiếm khi nhiễm trùng, mau lành. Đây chắc hẳn là thuộc tính đặc hiệu.
Trần Thương dám cá rằng nghiệp vụ của gã rất tốt, độ thiện cảm của mình và Trần Bỉnh Sinh hẳn là đến 60 đi? Ngày mai đi bệnh viện tra xét thuộc tính của Trần lão đại một chút, nhìn thử thuộc tính của người có thâm niên trong nghề rốt cục khủng cỡ nào.
Đinh~!
【Hoàn thành nhiệm vụ trực ban thay Trần Bỉnh Sinh, đạt được: Nhân dân tệ +100, Trần Bỉnh Sinh thiện cảm +2, Kinh nghiệm +30. 】
Trần Thương vừa dứt lời thì thấy nhóm Wechat hiện thông báo có người phát hồng bao lì xì.
Trần Thương bèn nhanh trí đoạt hồng bao!
Nhanh tay là tố chất cơ bản của bác sĩ ngoại khoa, huống hồ Trần Thương đã độc thân mấy chục năm rồi…
Đinh~
【! Đạt được một trăm đồng! 】
Trần Thương mỉm cười vui vẻ, xem ra hệ thống sẽ không cho mình tiền không rõ nguồn gốc, thế này cũng tốt, ít nhất không cần lo lắng bị điều tra ra lai lịch tài chính không rõ ràng. Nếu mà tra ra được, đừng nói các người không rõ, bản thân tôi cũng không rõ đấy.
Nhóm chat này là nhóm kín, tất cả thành viên đều là nhân viên khoa cấp cứu.
Sau khi hắn cướp được hồng bao, trong nhóm lập tức náo nhiệt lên.
“Úi chà, Trần Thương, anh cũng quá độc ác mà, một người liền đoạt một nửa! 100 đồng, lợi hại, lợi hại.” Một tiểu y tá cảm khái nói.
“Đúng rồi! 100 đồng nha, vận may của tiểu Trần cũng không tệ lắm!”
Y tá trưởng cũng nở nụ cười.
Trần Thương nhìn mọi người nhao nhao ồn ào, cũng thấy hơi ngại, chỉ gửi một cái sticker to tướng:
“Người hay cười sẽ gặp may mắn!”
Lúc này, chủ nhân phát hồng bao xuất hiện, đó là bác sĩ khoa cấp cứu vào cùng năm với Trần Thương – Vương Khiêm.
Vương Khiêm cũng là bác sĩ cấp cứu ngoại khoa, chỉ có điều gã không phải nhân viên hợp đồng, mà trong biên chế rồi.
Vương Khiêm cười nói:
“Cuối tuần này em sẽ tổ chức đám cưới, khoảng thời gian này vất vả mọi người.”
Mặc dù Vương Khiêm là thạc sĩ, nhưng sau khi về đây vẫn muốn đi theo bác sĩ cấp trên, ông ta tên là An Ngạn Quân, là một bác sĩ ngoại khoa nghiêm cẩn, hiện tại đã là Phó chủ nhiệm. Hơn nữa, An Ngạn Quân cũng có ý bồi dưỡng Vương Khiêm.
Mọi người trông thấy Vương Khiêm kết hôn, lập tức chúc mừng. Vương Khiêm là dân địa phương, gia đình có hai ba căn nhà, đi làm bằng xe Audi A4.


Mỗi ngày, Trần Thương rời giường tương đối sớm, ăn điểm tâm xong rồi đi bộ đến chỗ làm. Dù vậy, hắn vẫn đến trước 7 giờ một chút, còn chưa tới giờ giao ban.
Vừa mới đến chỗ làm, Trần Thương nghe thấy có tiếng thông báo vang lên trong đầu mình.
Đinh~!
【Nhiệm vụ hằng ngày: Sơ cứu vết thương mười lần. Nhiệm vụ khen thưởng: Kinh nghiệm sơ cứu vết thương +30, nhân dân tệ +50. 】
Trần Thương lập tức vui mừng, hoàn thành nhiệm vụ này sẽ có 50 đồng!
Nhiệm vụ hằng ngày thì chắc mỗi ngày đều có, nếu nói như vậy… Một tháng sẽ có thêm 1500 đồng, cộng thêm nhiệm vụ chính thức, cuộc sống của mình lập tức sẽ được đảm bảo.
Bình thường, giao ban sẽ bắt đầu lúc tám giờ, từ giờ đến khi đó còn chừng một tiếng nữa, mà cấp cứu thì làm gì có khi nào thong thả, hắn đang định ra ngoài phụ một tay.
An Ngạn Quân vừa vặn từ bên ngoài đi tới, khi thấy Trần Thương thì hơi sững sờ, rồi lên tiếng chào:
“Tiểu Trần tới thật sớm.”
Trần Thương nhìn thấy trên đầu An Ngạn Quân có một dấu chấm hỏi, lòng khẽ động, cười đáp:
“Nhà em cũng gần đây, đi sớm xem có phụ giúp được gì không, đêm qua thầy An mới trực hả?”
An Ngạn Quân gật đầu:
“Ừm, đúng vậy, cũng may đêm qua không có việc gì, tôi còn đang mừng thầm đêm qua gió êm sóng lặng đây, ai dè vừa sáng sớm đã có một nhóm người kéo đến, cậu có bận bịu gì không?”
Trần Thương nghe xong, vội vàng đáp:
“Em đang rảnh lắm!”
An Ngạn Quân hiếm thấy cười một tiếng, bảo:
“Thế cậu giúp tôi một chút chứ? Tiểu Vương kết hôn, một mình tôi làm không xuể.”
Trần Thương liền vội vàng gật đầu:
“Vâng!”
Đinh~!
【 Nhiệm vụ của An Ngạn Quân: Giúp đỡ An Ngạn Quân xử lý bệnh nhân, khen thưởng nhiệm vụ: An Ngạn Quân độ thiện cảm +5, nhân dân tệ +20, kinh nghiệm +30. 】
Trong lòng Trần Thương vui mừng!
Quả nhiên có nhiệm vụ, 20 đồng, cộng thêm 30 điểm kinh nghiệm.
Thoải mái!
Sau khi đến sảnh cấp cứu, Trần Thương lập tức trợn tròn mắt, một đám trẻ con cỡ bảy tám tuổi đang khó bù lu bù loa, hơn nữa bé nào cũng bị trầy da, không ít thì nhiều.
An Ngạn Quân lên tiếng giải thích:
“Sáng sớm hôm nay, một chiếc xe đưa đón học sinh tiểu học gặp sự cố, đâm xuống mương, mười đứa bé này đều bị thương, cũng may là vết thương ngoài da, không có vấn đề gì lớn. Cậu giúp tôi xử lý một chút.”
Trần Thương gật đầu, nhìn một đám con nít đều có vết máu trên mặt, không khỏi đau lòng. Hắn bèn quay sang vẫy tay với y tá trong tua trực:
“Chị Lưu Yến, qua giúp em trấn an tụi nhỏ một chút, em băng lại vết thương cho tụi nó.”
Lưu Yến khẽ gật đầu, đứng dậy bắt đầu trấn an bọn nhỏ, còn Trần Thương thì đi thẳng vào phòng tiểu phẫu.
Lưu Yến dẫn một bé gái vào, trên tay cô bé có một vết trầy lớn, đã được băng bó tạm thời, miếng băng nhuộm đỏ, hiển nhiên chảy không ít máu.
Cô bé thấy Trần Thương mặc áo blouse trắng, hai đôi mắt to tròn đẫm lệ:
“Chú ơi, cứu con… con sợ…”
Trần Thương không khỏi mềm lòng, cười bảo:
“Đừng sợ, nhóc chỉ bị trầy da thôi, không có việc gì đâu, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe như vâm ấy.
Chú giúp nhóc băng bó một chút nhé?”
Cô bé ngậm lấy nước mắt, nghiêm túc gật đầu:
“Nữu Nữu không sợ đau.”
Trần Thương ừ một tiếng, lập tức bắt đầu chuẩn bị xử lý. Hắn gỡ miếng gạc trên tay cô bé ra rồi đánh giá vết thương, vết thương này không sâu cũng không nông, vẫn còn đang chảy máu.
Hắn gầm lấy chai nước muối sinh lý rửa qua vết thương một chút, sau đó bắt đầu xử lý vết thương.
Đầu tiên là khử trùng, khử trùng rất dễ đau, dù sao cồn iod cũng kích thích vết thương nên rất dễ gây đau đớn. Vì lẽ đó, Trần Thương cẩn thận từng li từng tí, dù sao cũng là bé gái, sức chịu đau hẳn không cao lắm.
Thế nhưng… Cô bé lại chẳng tỏ ra đau đớn như trong tưởng tượng của hắn, từ đầu đến cuối, bé còn chẳng thèm khóc tiếng nào.
Rửa xong rồi băng lại, rất thuận lợi!
Trần Thương làm xong còn thắt một cái nơ con bướm trên miếng băng, rồi cười nói:
“Tuần sau đến đây, chú giúp nhóc mở cái nơ này ra thì sẽ khỏi bệnh! Có đau hay không?”
Cô bé lắc đầu nguầy nguậy, đáp:
“Không đau ạ, cám ơn chú!”
Cô bé cúi đầu cảm ơn Trần Thương một cái để hắn hơi kinh ngạc, hắn cười bảo:
“Tốt rồi, đi nghỉ ngơi đi, bé kế tiếp.”
Đinh~!
【 Thay băng vết thương +1, kinh nghiệm sơ cứu +5, kinh nghiệm +5, nhân dân tệ +5. 】
Trần Thương sững sờ, lợi hại, người khác thăng cấp kiếm tiền bằng cách đánh quái, còn hắn thì thăng cấp kiếm tiền bằng cách cứu người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.