Nicolas Creel ngồi ở phòng chiếu phim trong căn nhà của mình ở khu Riviera (Pháp) xem đoạn kết phim Giải cứu bình nhì Ryan. Ông ta yêu bộ phim này, không phải vì diễn xuất và đạo diễn tuyệt vời hay thông điệp đạo đức luôn có trong câu chuyện kinh điển về chiến tranh kiểu này. Không, ông ta thích thấy thế giới trong cảnh chiến tranh vì nó khiến cái chết trở nên thật cao quý.
Creel có được gia tài khổng lồ bằng việc chế tạo và bán những cỗ máy có thể giết hàng vạn, thậm chí hàng triệu người, song ông ta vẫn là con người hiền lành. Creel chưa bao giờ đánh ai vì nóng giận, thậm chí chưa từng sử dụng bất kỳ món vũ khí nào. Ông ta căm ghét bạo lực, phần lớn số tiền trong gia tài do ông ta kiếm được khi thế giới hoà bình – hoà bình theo một kiểu rất riêng. Thực sự đó chỉ là cảm giác hoà bình xen lẫn với nỗi sợ hãi rằng chiến tranh có thể nổ ra bất cứ lúc nào. Với Creel, hoà bình đặt trên những nỗi kinh hoàng luôn lấp ló là loại hoà bình tốt nhất.
Creel còn thích phim Giải cứu bình nhì Ryan vì một lý do khác. Thế chiến thứ hai là một cuộc xung đột kinh điển giữa cái tốt và cái xấu, một cuộc chiến cao quý giúp tạo ra một thế hệ người Mỹ hoàn toàn xứng đáng hoàn thành sứ mệnh của mình và trở thành thế hệ “vĩ đại nhất”. Dù thế giới có ý thức được hay không, bây giờ một cuộc xung đột tương tự đang hiển hiện. Còn Creel, chẳng thể nghi ngờ, đang ở vai trò của một đạo diễn tầm cỡ toàn cầu, đang vươn lên nắm lấy cơ hội đè bẹp cái ác và giúp cho thế giới trở nên an toàn hơn mấy thập kỷ vừa qua. Dĩ nhiên trước mắt sẽ có khó khăn, song luôn có thương đau và mất mát. Xét về lâu dài, những mất mát ấy cũng xứng đáng.
Creel đứng dậy, đi vào phòng ngủ và hôn nhẹ vào má Người đẹp thế giới đang nằm dài trên giường sau khi đã thực hiện xong công việc cô ta thường làm để phục vụ ông ta.
Ngay cả lúc nhìn xuống cô vợ, Creel vẫn biết rằng mọi chuyện sắp kết thúc. Người đẹp thích sự giàu có mình mới được hưởng, địa vị xã hội, thích cả việc cô ta uống hơi nhiều. Cô ta thường xuyên quát mắng người phục vụ, tò mò về những thứ chẳng liên quan gì tới mình, còn làm những đứa con lớn của các bà vợ trước khiếp sợ mỗi khi chúng ghé thăm Creel. Đó không hẳn là điều xấu bởi Creel không quá yêu đứa nào cả. Thế nhưng những cơn giận dữ có thể khá kỳ quặc.
Thực ra cô vợ của Creel có thể là một điển hình cho sự thiếu bền vững. Hình như dưới cái vỏ siêu mẫu, cô ta chỉ có bằng tốt nghiệp trung học. Thế nhưng khi nhìn thấy những bước đi mạnh mẽ trên sàn diễn New York, ông ta biết mình phải có được cô nàng, chỉ đơn giản bởi tất cả những kẻ khác đều phát điên cũng vì điều ấy. Creel luôn muốn là người đầu tiên.
Theo thói quen vào ban đêm, ông ta vào phòng làm việc. Không gian có lẽ không lớn như nhiều người nghĩ khi nhắc tới một người như Creel, song rất thoải mái. Ông ta ngồi xuống bên bàn, bật máy tính và nhìn thấy email cùng những flle đính kèm cho Pender gửi tới.
Creel đọc toàn bộ một cách kỹ lưỡng rồi có vẻ khá quan tâm.
Công ty Phượng hoàng? Không có gì quen hết.
Creel gọi một cú điện thoại và ra đúng một mệnh lệnh. “Tìm chính xác người đứng đằng sau Công ty Phượng hoàng – một tổ chức nghiên cứu có trụ sở ở London, hãy làm càng nhanh càng tốt”.
Tất cả những gì gọi là bản năng đang mách bảo Creel rằng có thể đây là miếng ghép còn thiếu mà ông ta cần để hoàn thành trò ghép hình. Có lẽ điều này cần tới chút may mắn, nhưng đôi lúc ngay cả những tỷ phú kiếm tiền nhờ buôn bán cái chết cũng được quyền có chút may mắn.
Vài giờ sau điều ước của Creel đã thành hiện thực. Người của ông ta thật giỏi. Họ đã lột bỏ được vô số bình phong che giấu chủ sở hữu thực sự của Công ty Phượng hoàng. Một khi người ta đã cất công đến thế để che giấu, thường phải có lý do quan trọng. Lúc này Creel khó tin mình lại may đến như vậy.
Chủ sở hữu Công ty Phượng hoàng chẳng liên quan gì tới Arizona. Chủ yếu người ta nghĩ chim phượng hoàng có nguồn gốc Ai Cập song nó còn xuất phát từ một nơi khác trên thế giới, ở vùng đất lâu đời ấy, nó biểu tượng cho quyền lực từ thiên đình. Ngoài ra nó còn là biểu tượng của lòng trung thành và trung thực. Không gì có thể hoàn hảo hơn.
Creel nói vào điện thoại: “Hãy theo dõi toà nhà của Công ty Phượng hoàng 24/24 giờ. Tôi muốn có hồ sơ đầy đủ về tất cả những người làm việc tại đó. Cả sơ đồ về mọi ngóc ngách của toà nhà đó. Không có chi tiết nào quá nhỏ cả”.
Rồi ông ta gọi cho Caesar. Đã gần đến lúc đặt chân xuống đất.