Lê Phong đã đi trước nên cô cũng không ở lại đây nếu không fan sẽ mau chóng đuổi tới. Mặc dù Diệp Anh không nổi tiếng như những diễn viên hay sao Việt khác. Nhưng số fan và người yêu thích ít nhiều cũng phải vượt quá sức chứa của sân vận động. Cô được biết đến với hình ảnh một thiên kim giàu có chịu chơi và kiêu căng, Diệp Anh cũng có rất nhiều phim thần tượng gửi lời mời nhưng không thích lên từ chối. Một số sự án cô tham gia đều được tập đoàn họ Nguyễn đầu tư một khoản không nhỏ, nên mức fan ít nhiều cũng bằng vài minh tinh nhỏ.
Cũng rất nhanh vệ sĩ đã đi tới, Diệp Anh ngồi trong xe lướt Internet xem tin tức, trên mạng đăng tải một clip ngắn chiếu lại cảnh cô cùng Lê Phong chạy đi.
Phía dưới là đông đảo bình luận của quần chúng ăn dưa.
“Là người yêu phải không?”
“Lãng mạng quá, cho mình hỏi là hai bạn kia là ai vậy?”
“Nữ sinh tóc đỏ là Diệp Anh, nam sinh kéo chị ấy hiện tại vẫn đang là một ẩn số không rõ.”
“Ta vừa thất tình đã bị rắc một mớ thức ăn chó.”
“Nhỡ là bạn bè thì sao?”
Trong tất cả chỉ có một bình luận nhỏ mang nội dung như vậy, cũng rất nhanh chóng bị cuốn trôi.
Hôm nay là sinh nhật mẹ mới của cô, Diệp Anh đến tiệm trang sức để chuẩn bị quà cho bà. Cô lướt qua một hàng dài trang sức cầm lấy một sợi dây chuyền tinh sảo bắt mắt. Nhân viên bán hàng tươi cười quảng cáo sản phẩm: “Quý khách rất có mắt nhìn ạ, đây là mẫu mới nhất của Shop, được một nhà thiết kế Mỹ nổi tiếng tạo ra, giá trị của chiếc vòng này là gần 5 tỷ đồng Việt Nam và chỉ có duy nhất một mẫu được thiết kế ra.”
“Đóng thành hộp quà.”
Cô nhẹ nhàng phất tay, vệ sĩ phía sau lấy ra thẻ tín dụng đưa nhân viên thanh toán, sau đó đi theo Diệp Anh rời đi.
Những nhân viên bán hàng ngán ngẩm tám chuyện: “Ngày càng nhiều thiên kim tiểu thư chịu chơi.”
Vệ sĩ mở của xe một cách kính cẩn đưa tay mời, Diệp Anh bước vào trong xe ngay lập tức cửa được đóng lại. Chiếc xe Lamborghini màu đỏ chói mắt nhanh chóng rời đi.
Tại đại sảnh sang trọng đông đảo người tất lập ra vào, Diệp Anh bước xuống xe, lúc này cô đã thay một bộ đồ mới.
Chiếc váy không này không hề có màu giống với những bộ đồ cô hay mặc. Đây là một chiếc đầm màu nude đính hoa 3D đẹp lộng lẫy, để tạo nên nó đã phải sử dụng tới cả nghìn viên pha lê Suwarovski, đương nhiên đi kèm với nó là một mức giá không hề nhỏ.
Đây là một Diệp Anh vô cùng khác trong bộ váy dịu đang nữ tính của một nàng công chúa.
Mọi người nhìn thấy cô đều lại gần chào hỏi: “Nguyễn tiểu thư lâu rồi không gặp.”
Diệp Anh cũng đáp lại một cách khéo léo tinh tế, tiếp đó chạy vào vị trí trung tâm của lễ đài ôm trầm lấy vị mẹ mới đang tươi cười với khách khứa, đưa ra hộp quà đã chuẩn bị sẵn: “Dì, đây là đồ con chuẩn bị từ rất lâu rồi đấy.”
Bà Yến miễn cưỡng nở nụ cười, lấy từ trong hộp một chiếc vòng cổ tinh xảo, bắt mắt, mọi người xung quanh “ồ” lên một tiếng.
“Đây không phải là chiếc vòng đang rất nổi trên thị trường sao? Nghe nói chỉ có duy nhất một cái.”
Một phu nhân khác cũng lên tiếng: “Lão Lâm cũng thật may mắn có thể sinh ra một đứa con gái vừa hiểu chuyện lại xinh đẹp ngoan hiền.”
“Đúng vậy, đúng vậy..”
Số đông mọi người cũng tiếp lời phu nhân. Ông Lâm tươi cười vui vẻ xoa đầu Diệp Anh nhưng vẫn khách sáo nói: “Mọi người quá khen rồi.”
Tiếp đến rất nhiều người đến chúc mừng và kính rượu, sau đó bà Yến đứng ở giữa đại sảnh đợi người dẫn tiệc phát biểu xong. Bỗng Diệp Anh cong môi một cách quỷ dị nháy mắt với vệ sĩ đứng bên cạnh, ngay lập tức người đàn ông hòa mình vào đám đông.
Lúc này bà Yến nhận lấy cây dao nhỏ đi lại gần bánh sinh nhật chuẩn bị cắt? Cô nhìn động tác nhỏ của bà ta một cách đầy chăm chú.
Tôi muốn xem lần này bà thực sự sẽ gặp chuyện gì?
Hoàng Sơn đứng trong đám đông đến bữa tiệc sinh nhật lần này, thân phận của hắn là con trai chủ tịch Đỗ thị một công ty hợp tác lâu năm với nhà họ Nguyễn.
Chỉ là có điều những hành động vừa rồi của Diệp Anh đều dễ dàng lọt vào trong tầm mắt hắn ta, Hoàng Sơn thấy có chút khó hiểu nhưng dù sao cũng là người trong giới thượng lưu cũng đã nhận ra hai người nhà họ Nguyễn hình như không quá hợp nhau.
Mà lúc này Lê Phong ngồi trong góc phòng, nhẹ nhàng lắc ly rượu Nho trên tay khẽ nhấp môi, nhớ đến những cảnh tượng bản thân vừa được chứng kiến.
Gương mặt lạnh lùng hơi cúi, rũ mái tóc hạt dẻ xuống che đi đôi mắt của anh ta, môi khẽ nhếnh lên tạo ra một nụ cười quỷ dị, gần như giống y hệt nụ cười ban nãy của Diệp Anh.
***
Diệp Anh cười thần bí:”Ta chẳng có gì ngoài thủ đoạn.”