Khi Bác Sĩ Mở Hack

Chương 18: Thuốc tê miễn phí


Trong phòng xử lý, bốn năm người đang ngồi chờ ở đó, Trần Thương cùng An Ngạn Quân chia nhau làm việc.
Người Trần Thương xử lý đầu tiên là một thanh niên trẻ, tuổi tầm hơn hai mươi, khuôn mặt chất phác, dáng vẻ khoẻ mạnh. Hắn nhịn không được hỏi: “Có chuyện gì xảy ra vậy, sao trên người em dính nhiều mảnh thủy tinh thế?”
Anh thanh niên thở dài: “Chúng em là công nhân nhà máy thủy tinh, trong lúc đang làm việc, một khối thủy tinh từ trong máy đột ngột văng ra, đụng vào tường vỡ nát, bắn lên người chúng em.”
Nói đến đây, anh thanh niên cười vui vẻ: “May mà lúc ấy em phản ứng nhanh, bằng không những mảnh thủy tinh này bắn lên mặt thì khẳng định là mặt mày đầy sẹo!”
Trần Thương cảm thấy hoảng sợ!
Chỉ đơn giản là để lại sẹo thôi sao?
Cơ thể người có nhiều chỗ yếu hại, không cẩn thận sẽ mất mạng như chơi…
Nghĩ đến giọng điệu nhẹ nhàng của anh thanh niên, Trần Thương nhịn không được mà thở dài.
Trong khi Trần Thương khử trùng, anh thanh niên không hề kêu lên một tiếng, phải biết rằng đổ cồn i-ốt lên vết thương sẽ rất đau!
Trần Thương hiếu kỳ hỏi: “Em không đau sao?”
Anh thanh niên cười khà khà: “Không đau lắm, lần trước em tự mình rút mảnh vỡ thủy tinh ra, so với cái này đau hơn nhiều! Lần này em thấy vết thương quá sâu, không dám rút…”
Trần Thương sững sờ, không khỏi nổi lòng nể phục, xem ra tai nạn này không phải là lần đầu.
“Em chịu khó một chút!”
Trần Thương cầm cái kìm, kẹp lấy mảnh thủy tinh, tay trái mở rộng miệng vết thương, tay phải dùng lực kéo!
Ngay sau đó, một mảnh thủy tinh dài ước chừng 2cm được kéo ra, để lại một vết thương dài 4cm, sâu 2cm.
Lúc này, máu tươi từ miệng vết thương bắt đầu chầm chậm chảy ra, Trần Thương vội vàng rửa vết thương!
Hắn cần phải kiểm tra bên trong vết thương còn sót mảnh vụn thủy tinh nào hay không, nếu có thì dùng kìm kẹp ra, sau đó mới có thể khâu vết thương lại!
Nhìn thấy cậu em trai nhăn mặt, Trần Thương đề nghị: “Anh chuẩn bị thuốc tê cho em nhé.”
Anh thanh niên nghe xong, không có trả lời, thậm chí có chút thấp thỏm, vẻ mặt có chút do dự, một lát sau, gã mới đỏ mặt, ngượng ngùng hỏi: “Gây tê đắt không anh?”
Trần Thương lắc đầu: “Miễn phí!”
Anh thanh niên như trút được gánh nặng, cười ngượng ngùng: “Vậy cho em nhiều một chút, đau chết mất!”
Mũi của Trần Thương không khỏi chua chua.
Người cùng người thật khác nhau, mỗi người đều có cảnh ngộ riêng.
Nhìn thanh niên này không đến hai mươi tuổi, có thể là vừa mới dậy thì, thế nhưng trên đùi đã có mấy chục vết sẹo. (1)
Thuốc tê có hiệu quả rất nhanh, vết thương cũng đã cầm máu, sau khi sát trùng vết thương xong, anh thanh niên cười cười nói: “Không đau thật.”
Trần Thương gật đầu: “Anh tiếp tục giúp em rửa sạch miệng vết thương, trong đó vẫn còn một số mảnh vỡ nhỏ.”
Trần Thương dùng bơm tiêm 10ml bơm nước muối sinh lí vào miệng vết thương để rửa, rồi dùng kẹp ý tế lấy những mảnh vụn còn sót lại ra.
Sau đó, chính là khâu vết thương!
Mặc dù vết thương nhìn tương đối sâu, nhưng cũng chưa chạm đến gân cùng mạch máu chính, chỉ cần dùng kỹ thuật khâu lại bình thường là có thể giải quyết.
Có tương đối nhiều phương pháp khâu vết thương, không phải tất cả phương pháp khâu đều khâu lên da.
Ví dụ như mũi khâu lộn mép thật ra là dùng nhiều trong khâu nối ống tiêu hóa, không dùng cho da. Hay mũi khâu vắt có khóa thường dùng chủ yếu trong khâu ống tiêu hóa và cấy da, mũi khâu chữ X vì tính chất chắc chắn nên thường dùng khâu da.
Vì lẽ đó, vị trí khâu khác nhau thì cần phương pháp khâu khác nhau.
Cái gọi là phương pháp kỳ thật giống như chiêu thức võ công, mục đích hướng tới là khép kín, chứ không phải làm cho đẹp.
Chủ yếu là căn cứ nhu cầu người bệnh và vị trí khâu mà chọn lựa phương pháp khác nhau, ví dụ như trường hợp thanh niên này, chỉ cần khâu khép kín miệng vết thương thì nó sẽ nhanh lành.
Trình độ khâu da của Trần Thương đã đạt đến trung cấp, khâu bình thường không phải là vấn đề lớn đối với hắn, nhưng sau khi có sắc bén +1, thì việc khâu càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Không bao lâu sau, Trần Thương hoàn thành khâu lại.
Trần Thương chuẩn bị dùng keo dán vết thương, thì An Ngạn Quân bỗng nhiên nói: “Dùng băng gạc đi, vết thương sẽ chóng lành hơn.”
Trần Thương sững sờ, băng gạc giúp vết thương lành nhanh hơn sao?
Nhưng… Trần Thương hơi một chần chờ một chút, lập tức hiểu ý.
Băng gạc rẻ a.
Hắn dùng panh kẹp mấy miếng băng gạc tiệt trùng, đè lên vết thương rồi dùng băng dán dán lại, nghĩ đến công việc của họ, Trần Thương lại dùng băng dán quấn thêm lên đùi hai vòng, rồi cười nói:
“Thế này thì chắc rồi.”
Sau đó chính là xử lý vết thương ở cái chân còn lại, lần này, hai người phối hợp ăn ý hơn rất nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn không ít.
Mà lúc này, An Ngạn Quân đã xử lý xong cho một người đàn ông trung niên, tất cả bốn năm mảnh thủy tinh trên người đều được lấy ra ngoài sau đó khâu lại.
Trần Thương không khỏi cảm khái tốc độ cùng năng lực của chủ nhiệm An.
Một nam thanh niên khác còn muốn nhỏ hơn thanh niên vừa rồi một hai tuổi, giống như là biết thuốc tê không tốn tiền, thế là chủ động tiến tới, nhỏ giọng nói: “Bác sĩ, chuẩn bị nhiều thuốc tê một chút, không thì đau chết mất.”
Anh thanh niên nghe thấy thế, liền trêu: “Đúng vậy, nó nhát lắm, rất sợ đau!”
Trần Thương cười cười: “Sử dụng nhiều cũng không tốt, thuốc tê không thể tùy tiện dùng.”
Nói xong, lại bắt đầu khâu vết thương.
Mỗi một lần khâu, Trần Thương đối với khâu da lại tăng lên mấy phần kinh nghiệm.
Khâu da càng ngày càng dễ dàng hơn rất nhiều.
Một là vết thương nhanh khép lại, hai là không bị nhiễm trùng, ba là không để lại sẹo.
Ba điểm này đều rất quan trọng.
Sau khi khâu lại xong, An Ngạn Quân nhìn sang bên cạnh, gật đầu hài lòng: “Không tệ!”
Đây đều là những kỹ năng cơ bản của khâu vết thương, cũng không có quá nhiều khó khăn.
Trước khi đi, người đàn ông cười hỏi: “Bác sĩ, hết bao nhiêu tiền vậy?”
An Ngạn Quân nhíu mày: “Cái gì bao nhiêu tiền?”
Người đàn ông ngạc nhiên: “Là khâu vết thương đó bác sĩ?”
An Ngạn Quân: “Tôi viết cho anh một hóa đơn, anh đi chỗ thu phí thanh toán là được.”
Người đàn ông cười nói: “Vâng, cảm ơn bác sĩ!”
Cầm hóa đơn đi thanh toán, chỗ thu phí cấp cứu đang đứng tương đối nhiều người.
Người đàn ông xếp hàng nhưng trong lòng thì dậy sóng, dù sao mọi người đều nói đến bệnh viện sẽ bị lột một lớp da, đây con mẹ nó khâu nhiều mũi như thế, lại còn gây tê và dùng băng gạc tiệt trùng, phải tốn bao nhiêu tiền đây?
Có lẽ tuần này phải làm không công rồi!
Người đàn ông có chút thấp thỏm.
Mấy thanh niên kia đều là người cùng thôn với gã, được gã kéo đi làm, không thể để cho bọn họ bỏ tiền túi a.
Nghĩ đến đây, người đàn ông nhìn một chút số dư trong tài khoản Alipay.
Còn có hơn năm trăm…
Có đủ hay không?
Gã không dùng Huabei, bởi vì sau khi thấu chi, gã làm gì có tiền để bù lại! (2)
Chẳng mấy chốc, đến lượt gã thanh toán hóa đơn.
Y tá thu phí thuần thục ấn máy tính, không bao lâu, đã có kết quả.
Trong lòng người đàn ông tràn đầy lo lắng, lúc này gã giống như đang chờ đợi tuyên án.
Nhân viên thu phí nói: “30 tệ.”
Người đàn ông sững sờ: “Bao nhiêu?”
Nhân viên thu phí: “Ba mươi tệ! Tiền mặt hay là quẹt thẻ?”
Gã vội vàng đưa qua điện thoại: “Dùng Alipay.”
Nhân viên thu phí quét qua: “Ok, anh đưa hóa đơn thu phí này cho bác sĩ là được rồi.”
Gã nhẹ gật đầu, đang muốn rời đi, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, quay người hỏi: “Xin lỗi, tôi còn có chuyện muốn hỏi, phí đăng ký chủ nhiệm An là bao nhiêu vậy?”
Nhân viên thu phí: “Phí đăng ký chủ nhiệm An là 17 tệ rưỡi. Cộng thêm cấp cứu 10 tệ, tổng là 27 tệ rưỡi.”
Người đàn ông sững sờ!
Gã nhìn tờ hóa đơn thu phí, làm gì có phí đăng ký, trên này chỉ có một khoản phí là làm sạch vết thương, ngay cả phí khâu vết thương đều không tính, hơn nữa… Bọn họ cũng không phải một người!
Phí đăng ký không có, phí khâu vết thương cũng không có…
Người đàn ông nhìn phía sau mình còn rất nhiều người xếp hàng, vội vàng nói với y tá thu phí: “Cảm ơn, cảm ơn! Phiền cô quá.”
Sau khi rời chỗ thu phí, gã thật lâu không thể bình tĩnh.
Câu cửa miệng của bác sĩ An là “Không được”.
An Ngạn Quân ngoài lạnh trong nóng, tuy lời nói có chút chua ngoa nhưng trái tim rất nhân hậu.
—————–
(1) Bên trên tác giả nói là hơn 20 tuổi bên dưới lại nói là chưa đến 20 ?!
(2) Huabei là một ứng dụng thẻ tín dụng của Ant – một công ty tài chính của TQ, người dùng Huabei khi mua hàng sẽ được Huabei ứng tiền trước, sau này người dùng sẽ phải trả lại Huabei.
Thấu chi: là tình trạng số tiền trong tài khoản bằng 0, nhưng bạn vẫn có thể dùng tài khoản đó để thanh toán.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.