Sau khi tỉnh giấc, Trần Thương cảm giác như ông trời đang trêu đùa hắn.
Trực cấp cứu vào ban đêm luôn làm người ta mệt mỏi. Sau một ca trực vất vả, Trần Thương có thể nghỉ ngơi một chút. Vốn dĩ hắn định về nhà đi ngủ, thế nhưng hai mắt hắn cứ trĩu lại. Cơn buồn ngủ ập đến, hắn thiếp đi ngay tại phòng trực ban.
“Trần Thương. Trần Thương. Dậy nhanh đi! Có bệnh nhân cần khám gấp, em mau đi hỗ trợ sơ cứu.”
Cho dù là đang ngủ, hắn cũng nhận ra cái giọng nói hùng hậu này là của cấp trên của hắn – bác sỹ Trần Bỉnh Sinh.
Làm việc hai năm ở khoa cấp cứu, Trần Thương đã luyện được khả năng trả lời trong lúc ngủ: “Không được. Em buồn ngủ lắm, không làm nổi đâu. Em ngủ tiếp đây.”
Trần Thương vừa dứt lời thì đột ngột có một âm thanh từ sâu trong linh hồn truyền đến:
Đinh~!
【 Nhiệm vụ của NPC bác sĩ cấp trên Trần Bỉnh Sinh: Tiến hành sơ cứu cho người bệnh.
Nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng:
1. Nhân dân tệ 20 đồng.
2. Kinh nghiệm sơ cứu vết thương +20.
3. Kinh nghiệm +20. 】
Trần Thương sực tỉnh!
Hắn vội vàng từ trên giường ngồi dậy, sợ hãi nhìn về phía Trần Bỉnh Sinh: “Anh vừa mới nói cái gì?”
Trần Bỉnh Sinh ngẩn người: “Vừa mới có một bệnh nhân bị chấn thương ngoài da, em nhanh qua làm sạch vết thương rồi xử lý một chút. Anh đang có một ca mổ cần phải đi gấp.”
Ngay lúc đó, lại có một loạt âm thanh vang lên!
Đinh~!
【 Nhiệm vụ của NPC bác sĩ cấp trên Trần Bỉnh Sinh: Tiến hành sơ cứu cho người bệnh.
Nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng:
1. Nhân dân tệ 20 đồng.
2. Kinh nghiệm sơ cứu vết thương +20.
3. Kinh nghiệm +20. 】
【 Có tiếp nhận hay không?
Có! Không! 】
Âm thanh này cứ văng vẳng bên tai.
Cái quái gì thế này, mình bị sao vậy?
Tăng ca nhiều nên thành ra ngáo đá hả?
Không thể nào!
Trong ngành y, không thiếu các trường hợp chết bất đắc kỳ tử. Từ những sinh viên y khoa chuẩn bị thi cử đến những bác sỹ đầu ngành, thường xuyên tham gia phát biểu tại các hội nghị ở nước ngoài, thỉnh thoảng xuất hiện tình huống chết không biết lý do ngay lúc đang nghỉ ngơi.
Chẳng lẽ mình tăng ca đến mức sinh ra ảo giác ư?
Những con chữ 【 Có? Không? 】 cứ quanh quẩn trong đầu hắn.
Trần Thương bỗng nhiên nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề. Đây không phải là việc có sơ cứu hay không, mà việc này có quan hệ trọng đại đến tương lai sự nghiệp của hắn, ảnh hưởng đến hiệu quả của chiến lược sức khỏe tại Trung Quốc.
Nghĩ tới đây, Trần Thương vội đứng dậy, rửa mặt nhiều lần bằng nước lạnh.
Đáng tiếc, nước lạnh không thể làm cho âm thanh trong đầu hắn biến mất, nhưng chúng cũng làm hắn bình tĩnh hơn.
“Anh đi mổ, em nhanh đi sơ cứu, thuận tiện thay anh trực ban luôn nhé.”
Đinh~!
【 Nhiệm vụ của NPC bác sĩ cấp trên Trần Bỉnh Sinh: Trong lúc Trần Bỉnh Sinh phẫu thuật, thay gã trực ban.
Nhiệm vụ hoàn thành ban thưởng:
1. Nhân dân tệ 100 đồng.
2. Trần Bỉnh Sinh thiện cảm +2.
3. Kinh nghiệm +30. 】
Trần Bỉnh Sinh nói xong liền rời đi.
Gã tiện thể lưu lại cho Trần Thương một cái nhiệm vụ!
Lúc này, hắn đã tỉnh cả ngủ, đứng dậy khoác lên mình chiếc áo blouse trắng và đưa ra một quyết định khó khăn.
Hắn tiếp nhận cả hai nhiệm vụ.
Hắn muốn xem xem, đây rốt cục là ảo giác hay là hệ thống trò chơi trong truyền thuyết.
Tuy Trần Thương là bác sĩ nhưng hắn cũng đọc khá nhiều tiểu thuyết võng du. Vì vậy hắn hoàn toàn hiểu rõ những điều đang xảy ra.
Nhìn vào gương rồi hít thở sâu một hơi, hắn bỗng nhiên thấy một hình mũi tên xuất hiện trên đầu mình.
Trần Thương cố nhớ lại, hình như vừa rồi có một dấu chấm hỏi trên đầu bác sỹ cấp trên Trần Bỉnh Sinh!
Giống như… Giống như ký hiệu trên đầu NPC cung cấp nhiệm vụ trong các trò chơi nhập vai.
Nhưng mà trên đầu mình là cái gì? Trần Thương nghĩ tới đây, bỗng nhiên một màn hình thông tin hiện ra trước mặt.
【 Tên: Trần Thương 】
【 Nghề nghiệp: Bác sĩ 】
【 Cấp độ: lv12:960/1200 (Bác Sĩ Nội Trú)】
【Kỹ năng nghề nghiệp:
Sơ cứu vết thương: Trung cấp: 1970/2000
Khâu vết thương ngoài da: Trung cấp: 1679/2000
Khâu nối gân: Sơ cấp: 10/2000
Khâu nối mạch máu: Trung cấp: 102/2000
Hồi sức tim phổi: Trung cấp: 1500/2000
Đọc điện tâm đồ: Trung cấp: 1490/2000 】
Trần Thương há hốc mồm, đây là thuộc tính của mình? Trời ơi!
Trần Thương nhận ra một vấn đề, có thể mình sẽ phát đạt! Đây rõ ràng là trò võng du mình chơi đoạn thời gian trước! Chỉ là… hình như cái hệ thống võng du này đã ra ngoài thực tại. Giờ việc cần làm là phải thay băng cho bệnh nhân, một lúc nữa nghiên cứu sau vậy.
Sau khi đ ẩy cửa ra ngoài, Trần Thương đến bên cạnh y tá đang đứng hỏi: “Bác sĩ Trần nói bệnh nhân cần thay băng ở đâu?”
“Ở đại sảnh. Em đi gọi bệnh nhân. Bác sĩ Tiểu Trần, anh vào phòng tiểu phẫu chờ một chút.”
Trần Thương gật đầu: “Được, làm phiền em.”
Trong lúc đợi bệnh nhân, Trần Thương phát hiện mọi người xung quanh đều có một mũi tên hoặc dấu chấm hỏi trên đầu.
Mũi tên rất bình thường. Trần Thương lỡ đãng chạm vào thì thấy tin tức sơ bộ của người đó.
Như cô y tá Tần Nhã Lệ vừa đi khỏi.
【 Một cô gái vừa vào bệnh viện trong thời gian ngắn, đang trong giai đoạn thực tập làm y tá】.
Không nhìn rõ hơn tin tức và kỹ năng cụ thể của đối phương.
Mà mấy người trên đầu có dấu hỏi chấm kia chắc là có nhiệm vụ. Sau khi ấn vào, Trần Thương thấy nhắc nhở của hệ thống:
【Hình như Trương Hiểu Yến có chuyện gì đó cần bạn hỗ trợ, đi tìm cô ấy trò chuyện tỉ mỉ có khả năng nhận được nhiệm vụ】.
Tuy Trần Thương sắc mặt bình tĩnh, thế nhưng bây giờ trong lòng anh càng hướng về việc bản thân thu được một hệ thống bá đạo.
Không bao lâu, Tần Nhã Lệ cùng bệnh nhân đi đến.
“Bác sĩ Tiểu Trần, đây là bệnh nhân. À… Em giúp anh một tay nhé?” Tần Nhã Lệ khá nôn nao, tới khoa cấp cứu được một thời gian, mỗi ngày đều phân loại và sàng lọc bệnh, chưa từng tiếp xúc và xử lý qua vết thương.
Đinh~!
【 NPC Tần Nhã Lệ thỉnh cầu nhiệm vụ: Để Tần Nhã Lệ giúp ngươi xử lý tổn thương. Phần thưởng:
1. Nhân dân tệ 10 đồng.
2. Tần Nhã Lệ thiện cảm +10. 】
Trần Thương cười cười: “Được, đang lúc không có ai giúp, em giúp anh một chút.”
Tội gì không làm nhiệm vụ này, nhân tiện có thêm mười đồng tiền, đủ một bữa cơm trưa đấy!
Hệ thống có lương tâm!
Vừa nghe xong, Tần Nhã Lệ liền cảm thấy vui vẻ, mặt tươi như hoa nói: “Vậy em đi lấy bộ dụng cụ sơ cứu.”
Lúc này, Trần Thương quan sát bệnh nhân một phen, phát hiện bệnh nhân cũng có một dấu hỏi chấm trên đầu.
Bệnh nhân mặc quần đùi, đầu gối trái bị trầy một mảng lớn, máu chảy ra xung quanh nhìn rất đáng sợ.
【 Trương Quốc Thắng lái xe điện bị ngã xuống đất, trầy đầu gối, cẩn thận hỏi thăm có thể phát động nhiệm vụ. 】
Trần Thương cúi đầu nhìn vết thương, là trầy da đơn giản, vết thương cũng không sâu, thoạt nhìn máu dầm dề, thật ra thì xử lý cũng không phiền phức: “Anh ngã xe rồi ma sát với mặt đường đúng không?”
Trương Quốc Thắng thở nhẹ, tỏ vẻ rất đau: “Đúng ạ. Ở chỗ rẽ toàn là cát. Tôi không cẩn thận nên ngã xuống. Đau quá, bác sĩ ơi… Vết thương của tôi có nghiêm trọng không?
Sau khi kiểm tra một hồi lâu, Trần Thương an ủi: “Không nghiêm trọng, chỉ là vết thương ngoài da, không cần lo lắng. Nếu tổn thương đến xương cốt anh đã không đi được rồi. Tôi rửa vết thương, bôi thuốc, băng bó một chút là được”.
Trương Quốc Thắng vội vàng gật đầu: “Cảm ơn bác sĩ nhiều!”
Đinh~!
【 Đầu gối bệnh nhân Trương Quốc Thắng bị tổn thương, thỉnh cầu ngài trị liệu kịp thời. Thưởng hoàn thành nhiệm vụ:
1. Nhân dân tệ 20 đồng.
2. Kinh nghiệm sơ cứu vết thương +20.
3. Kinh nghiệm +30】
Sau khi hướng dẫn bệnh nhân nằm lên giường, Trần Thương rửa tay rồi mở bộ sơ cứu ra, đeo găng tay y tế vào rồi nói với bệnh nhân: “Anh cố gắng chịu đựng một chút, tí nữa sẽ hơi đau đấy.”
Trương Quốc Thắng nhếch miệng: “Được… Nhưng mà bác sĩ nhẹ tay một chút, tôi sợ đau”.
Trương Quốc Thắng chừng năm mươi tuổi, vậy mà lúc nói sợ đau rất tự nhiên, không chút ngại ngùng.
Sau khi Trần Thương rửa sạch vết thương thì thấy một số hạt cát nhỏ ở dưới da, cần dùng nhíp kẹp ra, quá trình này sẽ khá là đau đớn.
Trong quá trình thực tập, Tần Nhã Lệ đã trải qua những chuyện này. Ngoài ra còn có giai đoạn làm việc ở phòng tiểu phẫu. Nhưng sau khi tới bệnh viện này, chỉ được ở khoa cấp cứu xem bệnh. Đôi lúc làm việc không ngơi tay, đôi lúc lại rảnh rỗi không có việc gì làm. Nhã Lệ còn trẻ, cô muốn làm nhiều việc. Giống như lúc này đến băng bó cho người bệnh, chẳng ai tự chê mình có nhiều kinh nghiệm cả.
Nhìn Trần Thương xử lý vết thương, Tần Nhã Lệ nín thở.
“Cho anh hai miếng băng gạc tiệt trùng!”
“10 ml nước muối sinh lí.”
“Cồn i-ốt.”
…
Trần Thương thao tác quen thuộc. Loại vết thương này chỉ cần rửa sạch rồi bôi thuốc và băng lại. Thoạt trông đáng sợ, nhưng thực ra vết thương sẽ kết vảy rất nhanh, không lâu sau sẽ khỏi.
Phương pháp xử lý làm sạch trung cấp của Trần Thương được học từ bác sĩ cấp trên Trần Bỉnh Sinh. Trong hai năm làm việc, phần lớn kinh nghiệm và kỹ năng của Trần Thương đều là do bác sỹ Trần Bỉnh Sinh truyền thụ.
Trần Thương có năng lực học tập tương đối cao, bình thường cũng rất nỗ lực, siêng năng làm việc.
Trương Quốc Thắng nhìn đầu gối trái đã được băng bó, cười cười: “Bác sĩ, kỹ thuật của anh tốt thật, tôi không thấy đau tí nào. Năm ngoái, đầu gối phải của tôi cũng bị như thế. Lúc đó cũng xử lý ở đây, nhưng rất đau!”
Trần Thương cười, không hỏi lúc đó ai băng bó: “Xem ra anh không phải bị ngã mỗi lần này. Sau này cần chú ý, anh đã lớn tuổi rồi nên đầu khớp xương tương đối giòn. Anh phải cẩn thận hơn. Thôi, tôi không nói chuyện với anh nữa. Tôi còn phải đi trực.”
“Nhã Lệ, em giúp thu dọn một chút, anh đi thay bác sĩ Trần trực ban.”
Trần Thương không cho Trương Quốc Thắng cơ hội kể khổ. Trong bệnh viện kiêng kị gì?
Đó là so sánh bác sĩ với bác sĩ kia. Trần Thương không phải là trẻ người non dạ, không nghiện mấy loại nịnh bợ này. Về việc ai xử lý vết thương tốt, ai xử lý kém, hắn chỉ cười cười.
Tần Nhã Lệ gật đầu: “Vâng. Bác sĩ Tiểu Trần, anh đi làm việc đi, để em thu dọn.”
Sau khi Trần Thương đi ra ngoài liền đến phòng trực ban rồi đóng cửa lại.
Đinh~!
【 Hoàn thành nhiệm vụ của NPC Trần Bỉnh Sinh. Thu được nhân dân tệ 20 đồng, kinh nghiệm băng bó 20 điểm, kinh nghiệm 30 điểm. 】
Đinh~!
【 Hoàn thành nhiệm vụ của NPC Tần Nhã Lệ. Thu được nhân dân tệ 10 đồng, Tần Nhã Lệ thiện cảm +10. 】
Đinh~!
【 Nhiệm vụ trị liệu bệnh nhân Trương Quốc Thắng hoàn thành, thu được nhân dân tệ 20 đồng, kinh nghiệm sơ cứu vết thương 20 điểm, kinh nghiệm 30 điểm. 】
Ba thanh âm liên tục vang lên. Sau đó, Trần Thương bỗng nhiên thấy điện thoại rung.
Hắn cầm lên xem, đây là tin tức trúng thưởng từ Alipay.
Hai ngày trước, sau khi hắn sử dụng Alipay để trả tiền thì nhận được một vé nhận thưởng. Bây giờ thấy trúng 50 đồng tiền.
Nhìn thấy trong tay là tiền thật bạc thật. Trần Thương giật mình nhận ra, những ngày phát đạt của hắn tới rồi!