Bạch Mai thưởng nắng.

Chương 003


– Ừm.
Mai Lang Vương trông bộ dạng khổ sở của Bạch Lang, biết là cậu đang rất xẩu hổ. Chàng cố gắng ngưng cười, dù vậy ánh cười vẫn rộ nở trong mắt.
Mai Lang Vương đương nhiên hiểu rõ tính cách của Bạch Lang. Thằng bé giống chàng nên lúc nào cũng chỉ muốn trốn vào một góc thanh tĩnh để nghiệm sách. Đáng tiếc Sao, mẹ của thằng bé thì không hiểu điều đó, em ấy thường mua hết món đồ chơi này đến món đồ chơi khác rồi chơi cùng Bạch Lang. Bạch Lang dù không thích chơi mấy trò con nít nhưng để chiều lòng mẹ thằng bé vẫn ngoan ngoãn hợp tác. Nó thường hưởng ứng mấy trò mà Sao bày ra bằng vẻ mặt cười gượng méo mó.
– Mai Lang, xem này, đẹp không?! Hôm nay xưởng mộc vừa gửi đến đó!
Sao háo hức trỏ tay vào con ngựa gỗ, cười hỏi.
– Ừm, đẹp lắm.
Mai Lang Vương cười mỉm, gật đầu.
Sao ôm má hạnh phúc, thích thú ngắm nhìn Bông bé bỏng ngồi trên ngựa bập bênh, lòng dâng lên một biển êm đềm. Mai Lang Vương lặng yên ngắm vợ và con trai. Bao nhiêu căng thẳng mệt mỏi của những ngày làm việc nặng nhọc đều tan biến cả.
– Ồ, Bông đã lớn như thế rồi à?
Người đàn ông đứng phía sau Mai Lang Vương lên tiếng.
– Vâng ạ, con chào Lim Vương!
Bạch Lang lễ phép cúi chào người ấy và những người khác.
Lim Vương vừa lên tiếng hỏi thăm cậu kia chính là người đồng cấp của Mai Lang Vương. Dù nói là đồng cấp nhưng địa vị của chàng ta vẫn dưới Mai Lang Vương một bậc. Mai Lang Vương và Lim Vương đều là những người đứng trong hàng ngũ Vương nhưng Mai Lang Vương là vị Vương dẫn đầu còn Lim Vương thì đứng thứ hai, vì vậy Mai Lang Vương có vị thế cao hơn Lim Vương một chút.
Cũng như Mai Lang Vương, Lim Vương mang dung mạo của một thanh niên hai lăm. Chàng không mặc áo thêu hoa văn cầu kì như Hoa tiên Khau Phạ mà chỉ mặc trang phục gấm thuần. Lim Vương đặc biệt thích màu đỏ. Chàng thường xuất hiện với một bộ áo dài màu đỏ đất. Hoa văn trang trí trên gấm là những hoa văn cây cỏ.
– Ngựa gỗ hả?
Chàng thanh niên đứng sau Lim Vương bỗng cười khùng khục.
Bạch Lang lập tức trở nên gượng gạo, chẳng biết đáp thế nào.
– Lúc nhỏ ngươi mà chẳng chơi thứ ấy?
Lim Vương quay sang chàng ta cười giễu.
– Vương…
Chàng trai đó đỏ bừng mặt.
– Đúng vậy, ngươi còn đặc biệt thích chơi ngựa gỗ.
Mai Lang Vương xòe quạt chêm lời.
Chàng trai kia nghe thấy thế liền gầm lên:
– Mai Lang Vương! Ngươi bênh vực con trai ngươi rồi trêu chọc người khác như vậy hả?!
Mai Lang Vương không đáp, chỉ nhếch mép đong đưa quạt. Bạch Lang trông biểu cảm của cha, đột nhiên cũng không nhịn được cong môi cười. Người vừa mới trêu chọc cậu kia chính là Vĩnh Nghiêm, bạn của Mai Lang Vương. Chàng là thần cai quản sông Vàm Thuật. Dù địa vị của Vĩnh Nghiêm và Mai Lang Vương khá cách biệt nhưng họ lại là bạn thân thời niên thiếu của nhau, Vĩnh Nghiêm chưa bao giờ dùng kính ngữ với Mai Lang Vương.
– Này thôi đi, đến giờ bàn việc rồi đó mấy ông thần.
Một người khác lên tiếng.
Đó là Văn Lãm, tham mưu viên của Mai Lang Vương. Chàng là chồng của Bạch Sứ. Bạch Lang nghe mẹ kể rằng cha vốn là trẻ mồ côi. Ba vị trưởng bối Ưu Liên, Bạch Sứ và Xích Phượng đã một tay nuôi cha lớn khôn vì vậy cha xem họ như gia đình như thân sinh, luôn nhất nhất kính trọng họ. Bạch Sứ trưởng bối về làm vợ chú Lãm trước cả khi cha và mẹ lấy nhau. Tuy tuổi tác của hai người họ cách biệt khá nhiều và Bạch Sứ trưởng bối lớn tuổi hơn cả chú Lãm nhưng họ sống bên nhau rất hạnh phúc. Bạch Lang thường đến nhà chú Lãm dưới thị trấn chơi.
Những người đang phiếm chuyện nghe lời nhắc của Lãm lập tức trở nên nghiêm trang. Mai Lang Vương gật đầu đi vào nhà chính trong khi Lim Vương, Vĩnh Nghiêm và Lãm theo sau. Nối gót theo bốn người còn có một vài người khác, Bạch Lang không biết họ nhưng cậu khá ấn tượng với người đi sau chú Lãm.
Đó là một chàng trai trẻ mặc trang phục chế tác từ thổ cẩm. Dung mạo trầm tĩnh thanh thoát với đôi mắt dài và đồng tử to sáng đen tuyền. Chàng không đội khăn đóng cũng chẳng đội mũ lông chim. Mái tóc đen nhánh buông xõa. Trước vai rũ xuống hai lọn tóc nhỏ. Khắp người chàng nở rộ những họa tiết tô tem tinh xảo. Tô tem đó không giống tô tem của người Lạc Việt dù nó có chút liên hệ với những hình vẽ trên trống đồng. Tô tem trên người chàng trai không có hình dáng ngôi sao nhiều cánh như tô tem của Lạc Việt. Chúng mang hình dáng của mặt trăng. Trung tâm của chuỗi tô tem ấy luôn là một vầng trăng khuyết.
Đặc biệt nhất chính là chiếc mào mê hoặc nhô lên trên đỉnh đầu chàng. Trông nó giống như là một đóa hoa mào gà màu vàng nhung. Khi chàng di chuyển, chiếc mào tuyệt mĩ lại khẽ rung động. Hệt như một nhành hoa mào gà mềm mượt đang e ấp dưới gió.
Chàng ta đi đến gần Sao và dừng lại cúi chào. Sao gật đầu cười tươi, cũng chào lại chàng. Chàng nhìn em hồi lâu với nụ cười thanh lịch vương trên môi, sau đó đi vào nhà chính cùng Mai Lang Vương bàn bạc công việc. Tiếp sau chàng trai ấy còn có thêm hai ba người nữa lướt đến chào Sao. Họ đều là những vị thần trong cõi vì có việc quan trọng nên đến tìm Mai Lang Vương bàn bạc. Mai Lang Vương là vị thần nắm giữ vị trí quan trọng của Tây Bắc nên luôn phải tiếp chuyện rất nhiều khách. Đó là lí do mà Bạch Lang không thích đọc sách ở nhà vì lúc nào cũng có khách khứa vào ra.
Những người lớn ngồi ở tràng kỉ nghiêm nghị bàn chính sự. Sao cũng không để Bạch Lang ở đó làm phiền nữa, ra hiệu cho tiểu đồng hầu hạ Mai Lang Vương và các vị Vương thần chu đáo rồi dắt tay Bạch Lang rời sang nhà trái. Bạch Lang thở phào vì thoát được con ngựa gỗ đó. Sao đưa cậu vào sân sau, ở đó có một tán mai cổ thụ khổng lồ. Sao chuẩn bị chiếu rồi bảo cậu ngồi đó đọc sách. Bạch Lang vâng lời mẹ, chăm chỉ lật giở quyển sách ban nãy. Khi cậu đọc được thêm vài trang sách nữa thì Sao trở lại với một khay đầy bánh ngọt.
– Mẹ chuẩn bị cho Bông đấy!
Sao yêu thương nói, khuôn mặt mĩ lệ tươi cười, đẹp như nắng mai.
Bạch Lang cảm thấy rất ấm áp, dù vậy cậu không quen bộc lộ cảm xúc ra ngoài nên chỉ cảm ơn mẹ rồi im lặng nhón bánh ăn. Mẹ luôn hiểu được khẩu vị của cậu, bánh lúc nào cũng vừa miệng cả. Bạch Lang nhanh chóng ăn hết chiếc bánh đó và xử lí sang những chiếc bánh khác.
Sao cười êm đềm khi thấy con trai ăn ngon lành như thế. Dáng hình yểu điệu tựa vào gối xếp, tay cầm một khung thêu. Hoa văn mà em đang tỉ mẩn thêu thùa kia là hoa văn trên áo Bạch Lang. Những bộ áo mà Bạch Lang và Mai Lang Vương mặc đều do một tay Sao thêu may.
Bạch Lang yên bình lật giở trang sách.
Cuộc sống của cậu lúc nào cũng êm ả và an hòa như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.