Long Mộ Thần nói tiếp.
– Là gì? Anh nói đi.
Diệp Tiểu Tịch cười nhẹ, lòng phòng bị với anh đã giảm bớt kha khá.
Ánh mắt Long Mộ Thần hơi lóe lên, anh tỏ vẻ lạnh nhạt, nói:
– Tôi muốn nhờ em giả làm bạn gái của tôi…
Trong nháy mắt Diệp Tiểu Tịch nhìn anh đầy vẻ đề phòng.
– Có một cô gái theo đuổi tôi rất ghê gớm. Nhưng tôi không thích cô ta, vì thế tôi nói với cô ta là tôi đã có bạn gái. Nhưng cô ta không tin, trừ khi tôi dẫn bạn gái đến gặp cô ta thì cô ta mới bằng lòng chấm dứt hy vọng.
Long Mộ Thần giải thích nhẹ nhàng.
– Nhưng mà anh có thể tìm người khác mà, tại sao lại là tôi?
Diệp Tiểu Tịch cảm thấy hơi khó hiểu:
– Chẳng lẽ anh không tìm được người đồng ý làm bạn gái của anh à?
– Không phải là không tìm được, mà là không thể tìm những người đó.
Long Mộ Thần cất giọng bình tĩnh:
– Bởi vì những cô gái đó thích tôi, còn tôi tìm em là vì em không thích tôi.
Diệp Tiểu Tịch chợt hiểu ra:
– Anh sợ mấy cô đó thừa cơ phim giả tình thật. quấn quýt lấy anh không buông?
– Đúng vậy, Tiểu Tịch em thật thông minh.
Khóe môi Long Mộ Thần cong lên, cô nhóc này đúng là thức thời.
Anh nhìn cô tỏ vẻ khó xử:
– Em đồng ý giúp tôi chứ?
Diệp Tiểu Tịch nhíu mày.
Long Mộ Thần mời cô đi ăn trưa, rồi tặng quà cho cô, cô thật sự chẳng có lý do gì để từ chối cả.
Huống chị, chẳng qua chỉ là giả làm bạn gái của anh mà thôi. Hơn nữa, dường như Long Mộ Thần chẳng có ý gì với cô cả.