Có ai đang hóng chương mới không nè :3
Chương 32 .
Hôm nay Sở Khải Phong rời Mai An để đến Thọ Ninh cung cùng Thái hậu đón tiết Thanh Minh . Mộc Thanh giúp hắn chỉnh y phục , hắn vừa nhìn y , tay vừa không thành thật , sờ tới mó lui .
” Đừng nghịch nữa.” Mộc Thanh đánh nhẹ vào tay hắn , cười cười .
Sở Khải Phong làm ra một bộ ủy khuất , so với dáng người cao lớn của hắn một chút cũng không ăn nhập .
” Thanh nhi , ta phát hiện từ lúc đệ hoài thai tiểu bảo bảo , đệ mỗi ngày đều hung dữ với ta .”
Mộc Thanh cũng không ghét bỏ , chỉ nói đùa theo :” Như vậy sao ?? Ta hung dữ lắm a ?”.
Hắn nhìn y một hai giây , rồi lấy tay vuốt má , hôn cái ” chóc” :” Bất quá ta rất thích , đệ như thế nào ta đều yêu thương.”
Y cười thật tươi , thúc dục hắn :” Cũng đã đến giờ ngọ rồi , huynh mau đi , để mẫu hậu phải chờ thì không hay .”
Sở Khải Phong làm ra vẻ mặt luyến tiếc , quyến luyến không rời .
” Huynh đừng như vậy , mau đi đi .”
Hắn gục đầu vào cổ y , thở dài :” Không muốn rời khỏi đệ một khắc , Thanh nhi !”
Mộc Thanh vỗ lưng hắn ” an ủi ” :”Hai tháng nay huynh đều quấn lấy ta một bước không rời , huynh xem , nào có vị đế vương như vậy , ngày ngày đến cung của phi tử . Để quần thần biết được , có khi sẽ nói ta Lam nhan hoạ thủy .”
” Ai , ai dám nói như vậy .” hắn nhíu mày , giọng có nghiêm lên.
” Không có ai , ta chỉ nói là ” có khi ” thôi .” y đẩy hắn ra :” Ta rất tiếc vì không thể cùng đến Thọ Ninh cung thỉnh an mẫu hậu , để lần sau khi thai nghén ổn định , ta sẽ đi cùng huynh . Còn hiện tại , huynh phải mau đi a .”
Sở Khải Phong nhắm mắt đưa một bên má ra , ý muốn ai đó thưởng hôn . Mộc Thanh cũng hết cách với hắn , y cảm thấy hắn hình như càng ngày càng … ấu trĩ .
Mộc Thanh nhón chân lên hôn nhẹ vào má hắn , rồi nhanh tay đẩy cái người mặt như đang nở hoa này ra ngoài .
Dư Minh đã đứng đợi hắn ở bên ngoài , ông cũng nghe loáng thoáng được cuộc đối thoại của họ . Lúc này nhìn thấy Sở Khải Phong đã nghiêm mặt trở lại , ông nhịn không được dùng tay áo che miệng , lén cười .
” Dư Minh , ngươi cười điều gì vậy ?”
” Nô tài không dám cười .” sau khi nói ra Dư Minh lại phát hiện mình nói hố , liền im lặng .
” Huynh đợi một chút , ta kêu Ngọc nhi đi lấy đồ , nàng lập tức sẽ trở lại .”
Vừa dứt lời , Ngọc nhi đã chạy đến , tay nàng cầm một xưởng đựng đồ.
” Quý quân , bánh của người .”
Mộc Thanh nhận lấy xưởng , đưa cho Sở Khải Phong , nói :” Sáng nay mẫu thân có làm bánh nếp lá ngải , người bảo ta nên mang đến Thọ Ninh cung cùng mẫu hậu và các phi tần thưởng thức . Nhưng mà ta không được khoẻ , vậy huynh mang đến .Đây là tấm lòng của tức nhi* , hi vọng mẫu hậu vừa ý .”
* Tức nhi : con dâu .
Dư Minh thay Sở Khải Phong nhận xưởng bánh.
” Vậy ta đi đây, nhất định mẫu hậu sẽ thích món bánh này .Ta sẽ về sớm với đệ.”
” Cẩn thận khiến công công chê cười , huynh đi đi .”
” Quý quân đề cao nô tài rồi . Hoàng thượng cùng Mộc quý quân phu phu hoà thuận , nô tài vui mừng thay cho hoàng thượng .”
” Dư Minh , trẫm phát hiện ngươi càng ngày càng dẻo miệng .”
” Hoàng thượng quá khen , nô tài không dám nhận .”
Sở Khải Phong không tiếp lời nói kia nữa , chỉ ôn nhu cười với Mộc Thanh , rồi rời đi . Hắn đi được một đoạn thì nhớ ra một chuyện , liền hỏi Dư Minh .
” Mấy ngày trước Vương gia và Vương phi đem đồ đến Mai An Cung , là thứ gì vậy ?”
” Khởi bẩm hoàng thượng , Vương phi nghe được tin Quý quân thân thể bất hảo , đã cùng Vương gia đem vài thứ thuốc bổ đến .”
” Ừm .” hắn suy nghĩ một chút , rồi lại hỏi :” Nghe nói Vương phi hoài thai đã sắp đủ tháng , sắp mang đến tiểu vương tử cho hoàng đệ .”
” Theo nô tài thấy , Vương phi chỉ trong tháng sau sẽ lâm bồn , bụng của người đã rất lớn .”
” Hoàng cung lại sắp có hỉ , mẫu hậu nhất định sẽ rất vui .”
Dư Minh cười mỉm , nói :” Thái hậu mỗi năm đều đón niềm vui này , mấy năm các Vương gia đều đem nội tôn* đến thăm người .”
* nội tôn : cháu nội.
Nghe được giọng điệu đáng ngờ của Dư Minh , Sở Khải Phong liền nói :” Ngươi có phải đang thúc dục trẫm mau mau giúp mẫu hậu bồng nội tôn ?”
” Nô tài không dám.”
Sở Khải Phong không tức giận , ngược lại còn vui vẻ cười nói :” Ngươi sợ trẫm phạt sao ? Trẫm hiện tại tâm trạng rất tốt . Hơn nữa , không cần ai thúc dục , trẫm cũng muốn được nghe hai tiếng ” phụ hoàng ” rồi .”
Nói rồi, hắn hứng khởi bước trước , để lại Dư Minh vẫn chưa tiêu hoá hết những lời nói kia .
———- Thọ Ninh cung ———
Hôm nay Thái hậu bày bàn là mời cả phi tần của Sở Khải Phong đến , nhưng hiện tại chỉ có Vương Ngải Lị và Chu Á Liên đến .
” Khởi bẩm Thái hậu , Hoàng thượng đã đến .” Uyển Dung nói khẽ với Thái hậu.
” A Phong đã đến rồi , Lị nhi , Liên nhi , lại đây ngồi xuống .”
” Vâng …”
” Mẫu hậu , Liên nhi sẽ đi đón hoàng thượng .”
Vương Ngải Lị ánh mắt chán ghét , lén nhìn Chu Á Liên tinh thần đang phấn khích , muốn tự mình đón Sở Khải Phong .
Sở Khải Phong vừa bước vào phòng đã thấy nàng , hắn không phải thực sự ghét nàng nên cũng không ghét bỏ sự chào đón .
” Hoàng thượng , thiếp … A .” Chu Á Liên bước vội đến với hắn , lại chẳng may vấp vào chân váy , cứ thế ngã về phía trước .
” Trắc phi !!” cung nữ đi cùng nàng hoảng hốt , muốn chạy lên đỡ chủ tử , nhưng không kịp .
Sở Khải Phong đưa tay đỡ lấy phần bụng nàng , ngăn nàng ngã xuống . Chu Á Liên cảm động nhìn hắn , nhưng hắn chỉ nhìn nàng bằng ánh mắt nhàn nhạt .
” Lần sau phải cẩn thận một chút .”
” Thần thiếp … thần thiếp đa tạ hoàng thượng .”
” Ừm .”
Nắm tay dưới áo của Vương Ngải Lị đã siết chặt lại . Chu Á Liên rõ ràng là cố ý ngã , còn là khi đến gần Sở Khải Phong mới vấp , khẳng định là muốn nhào vào lòng hắn . Vì sao nàng ta dùng những thủ đoạn non nớt như vậy, hết lần này đến khác đều có người tin .
Ngồi xuống bàn , Á Liên muốn ngồi cạnh Sở Khải Phong , Thái hậu cũng để nàng ngồi gần . Thái hậu chuẩn bị sáu ghế , nhưng Lâm tài nhân và Mộc Thanh lại không đến , nên thừa hai chỗ , là khoảng cách của Vương Ngải Lị và Sở Khải Phong .
” A Phong , Mộc Thanh y không đến sao ?”
” Mẫu hậu , Thanh nhi bệnh tình chưa khỏi , sợ ảnh hưởng người , nên không đến . Nhưng y gửi đến bánh nếp lá ngải , hi vọng người thích .”
Dư Minh đặt xưởng lên bàn , mở ra , vẫn còn hơi nóng bốc lên .
” Lâm tài nhân còn chưa đến sao ?”
” Nàng cũng ngã bệnh rồi . Chỉ có Ngải Lị và Liên nhi đến cùng ta bồi chuyện .”
Tay nghề của Tiêu thị rất tốt , Thái hậu ăn cũng vừa ý . Trong bữa ăn này , sắc mặt của Ngải Lị thật sự không tốt . Nàng đường đường là chính cung , lại nhìn trắc phi liên tục thân mật gắp đồ ăn cho phu quân , còn nàng , vì ngồi xa nên không cách nàng gắp tới .
Sau bữa ăn , Thái hậu giữ hắn lại nói chuyện . Bà nhắc đến Nhị Vương phi .
” Hôm qua Ý Nhược cùng Thành nhi đã đến tìm ta . Ý Nhược hoài thai cũng đến tháng lâm bồn lại còn đến cùng ta bồi chuyện , thật có tâm .”
” Chính vì nàng như vậy mới có thể buộc chặt tâm tư hoàng đệ .”
” Đúng vậy . Năm ngoài ngũ đệ của con đã cho ta bồng nội tôn .”
Lúc này Dư Minh lại không nhịn được , vội bịt miệng . Sở Khải Phong khẽ hắng giọng , rồi nói .
” Mẫu hậu người đừng lo nghĩ , nhi thần rất nhanh sẽ giúp người có một nội tôn thật mập mạp trắng trẻo .”
Thái hậu đương nhiên rất vui vẻ , bà cười cười :” Lần này lại đồng ý tâm nguyện của mẫu hậu dễ dàng như vậy sao ?”
Sở Khải Phong rất vui đáp lại . Còn Ngải Lị, nàng bị câu nói của hắn làm phân tâm. Hắn quyết định sẽ thị tẩm phi tần sao ?? Chuyện này vô cùng khác lạ . Từ khi Mộc Thanh được sắc phong chức quý quân , Sở Khải Phong chưa từng động đến nàng hay bất kỳ phi tử nào khác . Tuy là hắn chỉ có một Lâm tài nhân , một Hoàng hậu , hiện tại có thêm một trắc phi .
Trắc phi ?? Hai từ này đột nhiên khiến nàng lo ngại . Tại sao sau khi Chu Á Liên tiến cung được phong trắc phi , Sở Khải Phong lại đồng ý nguyện vọng của Thái hậu . Lẽ nào nói , Sở Khải Phong vì Chu Á Liên mà chán ghét Mộc Thanh , muốn cùng nàng sinh long chủng ?
Nàng lại lập tức gạt bỏ suy nghĩ này . Trắc phi sắc phong một tháng , Sở Khải Phong cơ hồ không cùng nàng đồng sàng , hơn nữa hắn đều ở Mai An cung . Nếu không phải Chu Á Liên , chỉ còn lại nàng và Lâm tài nhân – Lâm Cẩn Mai .
Đúng vậy , hoàng thượng không phải là không để tâm đến nàng , hôm nay còn nhắc đến nàng. Lâm Cẩn Mai lớn lên bộ dạng cũng không tệ , thanh tú dịu dàng , chỉ là mấy năm nay không được ân sủng . Nếu đột nhiên mang long thai , vậy…
” Ngải Lị , đang suy nghĩ gì vậy ?” lời nói của Thái hậu cắt ngang suy nghĩ của nàng , Ngải Lị giật mình .
” Nhi thần … đang suy nghĩ , bệ hạ , không biết người định chọn phi tử nào hoài long chủng ?” Nói ra câu này có hơi buồn cười , nàng là Hoàng hậu , người xứng đáng hoài long thai nhất chính là nàng .
” Chuyện này trẫm đã sắp xếp ổn thoả , đợi khi có tin vui sẽ nói .”
Nàng có chút hụt hẫng , nhưng vẫn hi vọng hắn để ý đến . Nàng yêu thích hắn , muốn hoài thượng nhi tử của hắn . Hơn nữa , thân là Mẫu nghi thiên hạ , nếu không có nổi hoàng nhi , nàng lo sẽ có lời đàm tiếu .
Nhưng điều nàng mong muốn đã không xảy đến , từ đó đến nay đã hơn một tháng , Sở Khải Phong chưa từng đến thị tẩm nàng .
Hoài thai đến tháng thứ ba , bụng của Mộc Thanh đã khó giấu được . Vì vậy Ngọc nhi đã biết chuyện , nàng bất ngờ đến mức không nói nên lời , chỉ mắt chữ A miệng chị O bất động .
Sở Khải Phong quyết định vài ngày nữa sẽ nói chuyện này cùng Thái hậu .
Một buổi chiều đẹp trời , Mộc Thanh ” ôm bụng ” đến tìm Mộc mẫu* . Y thấy bà đang ngồi tỉ mỉ thêu giày .
” Mẫu thân , người thêu giày cho ai vậy ?” y tiến vào , ngồi xuống cạnh bà .
Tiêu thị cười hiền dịu , bà cầm đôi hài nhỏ lên , nói :” Cái này là dành cho ngoại tôn* của ta . Còn cái này …” Bà lại cầm một chiếc hài cỡ lớn đã thêu xong :” Là dành cho tiểu Thanh nhi của mẫu thân .”
Mộc Thanh nhìn cỡ giày :” Mẫu thân , có phải người lo con mang thai , chân sẽ bị sưng phù ? Người xem , cơ giày này so với chân con có bao nhiêu lớn hơn .”
Bà xoa tay y , dịu dàng nói :” Ta không kịp chuẩn bị thứ gì tốt , chỉ biết làm mấy món này . Mấy ngày nữa là sinh thần của con , ta sẽ cố thêu cho xong .”
” Thứ người làm ra đối với con vô cùng quý giá.”
Tiêu thị nhìn gương mặt y , vẫn còn non trẻ .
” Vất vả cho con rồi , tiểu tâm can của ta.”
Mộc Thanh cười đáp lại :” Tiểu bảo bảo rất ngoan , con một chút cũng không vất vả .”
” Công tử .” Ngọc nhi vừa đi đến , khẽ gọi .
” Có chuyện gì ?”
” Hoàng thượng đã đến , người nói muốn gặp công tử .”
Mộc Thanh đứng lên , đi theo Ngọc nhi , trước khi đi còn không quên dặn Tiêu thị đừng cố sức , phải mau ra ngoài dùng bữa cùng y .
Sở Khải Phong cho người đưa đén Mai An cung rất nhiều thứ , bao gồm cả lụa và đèn lồng .
” A Phong , những thứ này là gì vậy ?”
” A , Thanh nhi , đệ lại đây .”
Mộc Thanh đến cạnh hắn , Sở Khải Phong thuận thế ôm lấy y , giải thích :” Ta nghe nhạc mẫu nói , ngày mười tháng này là sinh thần của đệ . Ta lần đầu cùng đệ đón sinh thần , nhất định phải làm lớn một chút . Hơn nữa , cũng đến lúc để mẫu hậu biết đến sự tồn tại của bảo bảo rồi .” hắn vừa nói , còn nhẹ nhàng xoa bụng y .
” Thật sự cần làm lớn vậy sao ??”
” Tất nhiên rồi a ~ Dù sao đây cũng là trưởng tử của ta . Đợi nhị đệ đến , ta sẽ nói với đệ ấy . Đệ ấy cũng sắp có nhi tử , xem như cùng chung vui .”
” Được , huynh tính thế nào thì chính là thế đó .”
Hai ngày sau , Mai An cung trang hoàng lộng lẫy , không thua gì một hôn lễ . Sở Khải Phong còn đặc biệt chuẩn bị hồng y* để mặc , hắn nói , lần này xem như chính thức cùng y ” bái đường ” , để quân thân biết hắn có bao nhiêu cưng sủng y .
* hồng y : y phục đỏ .
Hôm nay Sở Khải Phong thật sự rất vui , hắn cùng Sở Tư Thành uống đến say , ở ngoài hoa viên ngắm trăng đối chuyện . Mộc Thanh vì thân thể bất tiện nên ở lại trong phòng , nhưng cửa vẫn mở , ” giám sát ” hắn .
” Hoàng đệ , ta nói cho đệ biết … hức … ta … hoàng huynh của đệ sắp được làm phụ hoàng rồi … haha … hức .”
Nhị Vương gia đã gục xuống bàn , nghe thấy hắn nói như vậy thì lập tức bật dậy :” Thật sao , haha… hức … vị kia của huynh chịu để huynh thị tẩm phi tử khác sao … haha .”
” Cái gì vị kia , ai là vị kia ?? Ta chỉ có Thanh nhi a .”
Hai người cười cười nói nói , mất hết cả hình tượng . Đột nhiên nhị Vương gia nhăn mặt :” A , sao hết rượu rồi .”
Không nói nhiều , y liền đứng dậy đi tìm rượu .
” Hoàng đệ , đi đâu vậy , chúng ta chưa uống xong mà !!”
Hắn không nhận lại được lời đáp , chỉ ngồi thẫn thờ nhìn ánh trăng dưới mặt nước , trăng gần ngày mười lăm có hơi tròn trĩnh . Hắn nhìn một hồi , liên tưởng đến Mộc Thanh , rồi tự cười ngốc một cái .
Lúc này có một thân ảnh đang tiến dần về phía hắn , bước chân nàng vô cùng nhẹ nhàng . Sở Khải Phong tưởng Sở Tư Thành đã trở lại , hắn động tiếng :” Trở lại nhanh vậy sao ?”
Chu Á Liên nhìn sắc mặt hắn hồng lên do men rượu , nàng ngại ngùng . Sở Khải Phong thấy trước mặt không phải nam tử , nhưng không nhìn ra nàng là ai , hắn hỏi :” Nàng là ai ?”
Á Liên bước đến gần hơn , nhỏ giọng trả lời :” Phu quân , thiếp là thê tử của chàng .”
Sở Khải Phong nhăn mặt :” Thê tử ?? Ta khi nào có thê tử thứ hai a? Ta đi tìm Thanh nhi .”
Hắn muốn đứng dậy , lại bị nàng níu tay . Sở Khải Phong uống khá nhiều , đứng không còn vững , bị nàng níu mạnh thì liền ngã , kéo theo Chu Á Liên cũng ngã , đè lên người hắn .
Một cảnh như thế lập tức khiến Vương Ngải Lị tức tối .
” Hoàng thượng .” nàng gọi lớn , Sở Khải Phong có chút giật mình . Khi nãy nàng muốn đi tìm hắn , định nhân cơ hội cùng hắn nói chuyện. Không ngờ khi đến nơi lại thấy cảnh này .
” Trắc phi , nàng còn không mau đứng dậy.” trong lời nói của nàng không giấu khỏi sự bực tức .
Chu Á Liên lật đật đứng dậy . Ngải Lị đang định đỡ Sở Khải Phong , thì đã có người nhanh tay hơn .
Mộc Thanh kéo hắn dậy , hắn vẫn còn chưa tỉnh , mơ hồ gọi tên y . Y ở trong phòng , thấy hắn cũng nữ nhân này lôi lôi kéo kéo , y không thể nói không ghen .
” Hoàng hậu , bệ hạ đã mệt , thần xin phép đưa người đi nghỉ ngơi trước .”
Vương Ngải Lị chỉ tùy tiện ” ừm” một câu , Mộc Thanh đã quay đi . Nàng cũng không ở lại .
Vào đến phòng , y ngay lập tức đẩy hắn ra , tức giận ngồi trên giường . Ngọc nhi nhận biết tình hình , nàng nhẹ nhàng lui gót .
Sở Khải Phong bị y đẩy mạnh , đầu óc thanh tỉnh hơn . Thấy y vẻ mặt không vui , hắn vội lại gần :” Thanh nhi , có chuyện gì vậy ?”
” Huynh không nhớ gì sao ? Huynh vừa cùng người kia ôm ấp ở hậu viên , nhanh như vậy đã quên?”
Hắn đau đầu cố lục lại hình ảnh lúc này , hình như đúng là có một nữ nhân nói chuyện cùng hắn . Lúc hắn ngẩng lên , đã thấy mắt y hiện một tầng nước .
” Có phải huynh chê ta hiện tại mập ra , muốn đi tìm nữ nhân khác .” thai phụ thường nhạy cảm , đến bây giờ Mộc Thanh mới hiểu rõ . Y không muốn thế này , vô cùng yếu điếu , nhưng y không kiềm chế được suy nghĩ .
Sở Khải Phong oan ức vô cùng , nhưng không thể làm gì , ai kêu dựng phu là nhất . Hắn ôm y vào lòng , ra sức an ủi :” Ta xin lỗi , là ta không tốt , ta không có ý gì với nàng . Đệ biết ta chỉ yêu đệ mà .”
Mộc Thanh thút thít , lau lau nước mắt lên áo hắn . Hắn dỗ một lát , y mới ngừng khóc , không gian đang yên lặng , y đột nhiên nói :” A Phong , ta muốn .”
Sở Khải Phong mất một lúc mới tiếp thu hết câu nói , lập tức ôm lấy y , hôn rồi lại hôn . Hắn nhịn ít nhất cũng hai tháng rồi , giờ khắc này nhận được lệnh , không hề chần chừ .
Bên này được một đêm mặn nồng , còn phía Nhị Vương gia , y vẫn đang tìm hoàng huynh ở hậu hoa viên tìm hoàng huynh .
” Hoàng huynh , huynh đâu rồi ” Sở Tư Thành vén bụi hoa tìm người , chỉ có tiếng dế kêu đáp lại y .
Mà ở một góc nào đó , nhị Vương phi đang nổi trận lôi đình , phu quân uống rượu quên cả nàng . Dự là Vương gia đêm nay sẽ ngủ sàn.