Chương 24
” Công chúa , người mau tỉnh đi , trời đã sáng rồi ” Tố nhi khó khăn lay tỉnh Sở Ngọc Hân đang cuộn tròn trong mền .
” Tố nhi ngoan , để ta ngủ thêm chút đi ” Sở Ngọc Hân nhăn mặt kéo mền chùm đầu , lầm bầm nói .
” Người thật là , rõ ràng người nói em kêu người thức sớm , cùng đến Mai An cung nấu nướng . Hiện tại người như vậy . Em giận người luôn đó .” Tố nhi phồng má , hai tay chống hông tỏ vẻ hờn dỗi .
Ngày hôm qua Công chúa dặn nàng gọi người thức sớm để đến tìm Mộc Quý quân , nhưng mà công chúa căn bản không chịu tỉnh .
Sở Ngọc Hân bấy giờ mới ló đầu ra , vươn vai ngồi dậy :” Em giúp ta chuẩn bị nước ấm đi .”
” Hứ ” Tố nhi quay ngắt mặt , hừ một tiếng , nàng đang giận a~ . Dù biết như thế là là không đúng , nhưng Ngọc Hân chiều nàng đến hư rồi .
Ngọc Hân lén ngó nét mặt Tố nhi , bật cười nhỏ một tiếng .
” Aiz , nếu Tố nhi giận ta thật thì ta thật đáng thương nga ” .
Tố nhi hơi hé mắt nhìn qua , nàng vừa quay mặt đã lập tức bị Sở Ngọc Hân lôi mạnh một cái , cả người đều rơi vào lòng vị công chúa nào đó .
Vị công chúa nào đó ỷ mình mạnh , ghì lấy nàng , hôn chào buổi sáng . Rồi đứng lên ra ngoài cửa gọi cung nữ mang nước ấm tới .
Tố nhi ngồi trên giường một lúc mới nhận ra mình bị chiếm tiện nghi . Thế là cả ngày hôm đó Tố nhi giận Sở Ngọc Hân , đều không cùng nàng đối chuyện .
—— Mai An cung ——–
” Công tử , có Công chúa đến tìm người ”
Mộc Thanh đang cùng mẫu thân đối chuyện thì Ngọc nhi tiến vào bẩm báo . Y rời ghế , ra ngoài đón tiếp .
” Công chúa , người đến sớm vậy , tìm ta là có việc gì .” Mộc Thanh ngồi gần lại với mẫu thân y , nhường chỗ cho Sở Ngọc Hân và Tố nhi .
Nhưng mà Tố nhi không ngồi , nàng đứng xa Ngọc Hân một khoảng , cúi người hành lễ với y :” Mộc Quý quân .”
” Miễn lễ ”
” Công chúa , Tố nhi xin lui ra sau ” nàng ” kính cẩn ” với Sở Ngọc Hân , rồi lui bước đi tìm Ngọc nhi .
Sở Ngọc Hân bất đắc dĩ cười trừ .
” Người lại khiến nàng giận dỗi hửm ?”
” Nga , Tố nhi không thể dỗi lâu . Đợi một lát ta sẽ dỗ muội ấy . ”
Tiêu thị che miệng cười .
” A , đúng rồi . Tứ vương gia từ biên ải mang cống phẩm về . Nghe nói ngoài ngọc ngà gấm lụa , còn một thứ vô cùng đặc biệt .”
” Là thứ gì a ?”
” Ta nói người có thể thấy không đúng . Nhưng huynh ấy đưa đến một đại kê ( gà lớn ) , nói là gà quý , muốn nấu dâng mẫu hậu bồi bổ .”
” Tứ vương gia thực hiếu thảo , ngài cất công đưa về từ nơi xa xôi như vậy ” Tiêu thị góp lời .
” Phu nhân , người quá khen rồi . Ta đã sai người đưa đến trù phòng Mai An cung , nhờ ” tẩu tử ” giúp ta hầm canh bổ nga ”
Mộc Thanh nhăn mày cười ngượng .
Bỗng nhiên phía sau nhuyễn tháp có tiếng động lớn . Họ chạy đến nhìn xem , thì thấy ngự trù , Tố nhi và Ngọc nhi đang … chạy túi bụi đuổi theo một con gà .
Sở Ngọc Hân bước đến đỡ Tố nhi vừa ” vồ ếch ” , hỏi :” Có chuyện gì vậy ?”
Tố nhi xoa xoa khủy tay bị đau , nói :” Con gà người sai thị vệ đưa đến thực hung dữ . Khi nãy ngự trù mở lồng muốn bắt nó ra làm thịt , nào ngờ nó lại đạp cho ông ấy một cước rồi bay nhảy khắp sân .”
Nghe vậy , ba người cùng nhìn về phía ngự trù , rồi giật mình . Trời má , phải nói là thảm của thảm . Ngự trù trên mũi có một đường xước dài đang rỉ máu , đầu tóc rồi xù , y phục toạc này toạc nọ .
Miệng Mộc Thanh cứng đơ , khó khăn nói từng chữ :” Nó thật sự lợi hại vậy sao ?”
” Nô tỳ khẳng định , nó là hóa thành tinh rồi ” Ngọc nhi vén tóc đang dính lông gà , thở gấp nói .
Trong khi tất cả đang đứng im không biết làm gì tiếp theo thì con gà bỗng nhiên đậu lại trên một cành cây gần đó . Ngự trù ra đặt tay lên miệng , ” Suỵt ” ra tín hiệu.
Ông chầm chậm tiến lại gần nó , rồi bật lên vồ lấy . Nhưng mà gà tinh quả thực là gà tinh , nó thừa cơ ông vồ xuống thì liền vỗ cánh bay lên , đạp lên đầu ông một cái rồi chạy đi chỗ khác , còn kêu như đang cười nhạo . Ngự trù khóc không ra nước mắt .
Sau đó một cảnh hỗn loạn diễn ra .Công chúa , Quý quân , mẫu thân của quý quân và đám cung nữ thái giám cùng nhau đuổi một con gà trong sân .
Khi Sở Khải Phong đến , hắn rất bất ngờ . Hắn thấy Thanh nhi của hắn đang đuổi theo một con gà , đầu tóc dính toàn những lông . Bất thình lình , con gà một đường bay lên mái nhà , làm tất cả ở dưới than rầm .
” Nó bay cao như vậy , để nô tỳ đi tìm thị vệ lên bắt ” Ngọc nhi sắn tay áo , chuẩn bị chạy đi .
Sở Khải Phong vận khí công nhảy lên mái , túm lấy con gà . Ban đầu nó giãy dụa , nhưng bị hắn tặng cho một ánh mắt sắc lạnh thì nằm im .
Hắn đi xuống , chuyển con gà cho ngự trù rồi đến chỗ Mộc Thanh , gỡ lông gà trên tóc y :” Đệ làm gì ? Khi không lại cùng bọn họ chơi bắt gà .”
” Hoàng huynh , huynh có lầm không vậy , nhìn bọn muội giống rảnh rỗi vậy sao ?” Sở Ngọc Hân lên tiếng.
” Là nó tự ý chạy ra , báo hại bọn đệ đuổi bắt nãy giờ ” Mộc Thanh giải thích .
” Thứ đó ở đâu ra vậy ?”
” Là đồ Tứ vương gia đưa về , dùng để hầm dâng Thái hậu . Công chúa nói muốn nhờ đệ đích thân nấu .”
” Trước đó đệ đi thay y phục cho ta , đều dơ hết ”
Mộc Thanh cười ngốc đáp lại .
Buổi tối hôm đó , sau khi hầm canh xong , Sở Khải Phong cùng Mộc Thanh đến Thọ Ninh cung .
Từ lần đi sứ đó , Thái hậu đã không còn ngăn cản y cùng Khải Phong .
” Thái hậu , người dùng canh ” Mộc Thanh cẩn dực dâng lên chén canh hầm .
Thái hậu đỡ lấy , cười :” A Thanh hiện tại là phi tử của Phong nhi , con có thể gọi ta một tiếng mẫu hậu. ”
Mộc Thanh có chút bất ngờ , y hơi cúi đầu , nhỏ giọng gọi :” Mẫu hậu .”
Sở Khải Phong cũng vui khi thấy Mẫu hậu coi trọng y .
Thái hậu uống canh xong ra hiệu cho cung nữ đưa đồ đến , trao cho y một mảnh ngọc bội quý giá . Mộc Thanh mỉm cười đón lấy .
Y và Sở Khải Phong ở lại cùng Thái hậu trò chuyện , chờ khoảnh khắc chuyển giao tân niên .
” Tiên hoàng phù hộ cho Phong nhi , để nó nhanh có nhi tử nối dõi .” Thái hậu quý trước lệnh bài Tiên hoàng cầu khẩn .
Qua khắc nửa đêm , tân niên tới . Khắp nơi trong hoàng cung đã nổ vang tiếng pháo bông đón mừng năm mới hòa cùng tiếng cười vui rộn cả không gian . Hoàng cung đêm nay sang như trên cung trăng .
” Thật náo nhiệt a ~” Sở Ngọc Hân đứng trong sân , nhìn đám cung nữ đốt pháo rầm rộ .
” Người có muốn thử không , em đi tìm vài cây mang tới ” Tố nhi đứng cạnh , nói .
” Không cần đâu , đứng xem bọn họ đốt là được rồi .”
Tố nhi im lặng , nét mặt tươi tắn mỉm cười . Nàng theo công chúa đã nhiều năm , mỗi năm đều cùng người đón giao thừa , rất ấm áp . Rồi đột nhiên nàng nhớ đến phụ mẫu ở quê xa .
” Em đã theo ta bao nhiêu năm rồi nhỉ ?”
Tố nhi hơi bất ngờ , nàng đáp :” Đã hơn 5 năm thưa công chúa .”
” Hừm , đã lâu vậy rồi sao ?”
Nàng tiến lên vài bước :” Vài ngày tới em có thể xuất cung thăm thân nhân .”
Tố nhi tròn mắt nhìn nàng .
” Ta chưa từng thấy em xin xuất cung thăm phụ nữ , em chắc nhớ họ nhiều lắm . Hãy về thăm họ .”
” Công chúa ” Tố nhi xúc động tiến đến ôm chặt nàng .
Sở Ngọc Hân vuốt tóc nàng :” Đến lúc đó mang thêm chút ngân lượng về , ta ban thưởng .”
Tố nhi gật đầu . Đột nhiên nàng tách ra , bẽn lẽn nhìn Ngọc Hân :” Công chúa , người nhắm mắt lại đi .”
” Hửm ?”
” Mau nhắm mắt , mau nhắm mắt đi mà .”
Sở Ngọc Hân nhìn Tố nhi nét mặt đang chuyển hồng , hào hứng nhắm mắt lại .
Tố nhi lấy từ trong ngực ra một cái khăn màu đỏ , đội lên đầu , rồi dịu dàng nói :” Người có thể mở mắt rồi .”
Hai mắt nàng chậm rãi hé ra . Ngọc Hân đứng hình , nàng hoàn toàn choáng ngợp trước vẻ yêu kiều của gương mặt dưới khăn mỏng .
Nàng đưa tay mở khăn , hỏi :” Em đây là muốn gả cho ta sao ?”
Tố nhi hơi ngượng , gật đầu nhẹ một cái .
Sở Ngọc Hân mỉm cười , nhẹ nhàng hôn lên môi nàng :” Cảm ơn em , Tố nhi .”
Cơn gió đầu tiên của năm mới lướt qua , tóc quấn tóc , môi kề môi . Người có tình sẽ ở bên nhau .
————- Mai An cung ———–
Ngọc nhi đang châm lửa đốt pháo , nàng vừa châm mồi đã vội chạy ra sau Tiêu thị , thích thú nghe tiếng pháo nổ .
Khi Mộc Thanh và Sở Khải Phong về đến pháo đã gần như tắt . Họ bị Ngọc nhi kéo đến ăn bữa tiệc tất niên , là một phong tục đón năm mới .
Mộc Thanh chỉ ăn được chút ít , sau đó theo Sở Khải Phong về phòng . Trước khi đi , Tiêu thị gọi y lại .
” Thanh nhi , con lại đây ”
Mộc Thanh đứng lại , nói cùng Sở Khải Phong :” Huynh cứ về phòng trước , đệ cùng mẫu thân đối chuyện .”
” Ừm .”
Mộc Thanh đến chỗ Tiêu thị :” Nương , có chuyện gì sao ?”
Tiêu thị mỉm cười , lấy ra một phong bao đỏ đưa cho y :” Mừng nhi tử của ta đã thành gia lập thất .”
Mộc Thanh đón lấy phong bao , hạnh phúc cười .
” Bên trong là tất cả nguyện ước của ta cầu mong con bình an , Thanh nhi của ta .”
Y ôm bà , làm nũng như một đứa trẻ :” Nương , người thương con nhất .”
Tiêu thị yêu thương xoa đầu y , rồi nhắc y mau về phòng nghỉ .
” Nhạc mẫu đã nói gì vậy ?” Sở Khải Phong ôm lấy Mộc Thanh , giúp y cởi y phục .
” Mẫu thân đã tặng đệ một phong bao đỏ ” y rất hào hứng đáp .
” Thì ra Thanh nhi của ta là một tiểu hài tử nga , vẫn còn muốn lì xì .”
” Mới không phải . Vì mẫu thân nói ngày xưa phụ thân đều làm như vậy , mỗi năm đều tặng cho người một phong bao đỏ nên người cũng muốn tặng đệ , giống như tặng sự may mắn .”
Sở Khải Phong cười ” ha ha ” , thành công ghẹo Mộc Thanh giận .
” Ta chỉ nói đùa , nếu đúng là như vậy thì chẳng phải từ trước đến giờ ta là đang yêu đương với con nít sao ?” Hắn sáp lại gần , môi hướng về phía y .
Mộc Thanh dùng hai tay chặn lại :” Huynh không thể đứng đắn chút sao .”
Hắn ngọ ngoạy một lúc rốt cuộc cũng dừng lại .
” Thanh nhi , cảm ơn đệ .”
” Sao đột nhiên lại nói những lời này ?”
Nét mặt Sở Khải Phong dịu xuống :” Trước khi gặp đệ ta chưa từng chìm đắm vào một mối quan hệ nào như vậy . Ta chỉ biết phụ thân đặt kì vọng rất lớn vào ta , người hi vọng ta giữ vững được nhà Sở . Trước giờ ta chỉ lo vào việc trị nước , nỗ lực hết mình . Nhưng thật sự rất trống trải . Đệ đến bên ta thực sự giúp ta phân tán sự chú ý . Thú thật , lần đầu thấy đệ mộc dục bên suối ta thực sự muốn dẫn đệ về , vì ta có phản ứng . Nhưng càng về sau ta nhận , ta bị đệ thu hút một cách khó hiểu . Ta không biết tình yêu của ta có đủ chân thật để đệ cảm nhận hay không , nhưng ta cần đệ . Thanh nhi , ta yêu đệ .”
Sở Khải Phong kết thúc ” diễn văn tỏ tình ” , hào hứng chờ mong nét mặt cảm động của người yêu . Nhưng mà …
Mộc Thanh :” =-= thì ra dâm tặc nhìn lén ta hôm đó là huynh .”
” Ta không … không cố ý ” hắn luống cuống giải thích .
Y nhìn hắn quơ tay loạn xạ giải thích thì bật cười . Sở Khải Phong nhận ra mình bị hố thì cũng chỉ còn cách bất lực cười theo .
Mộc Thanh để hắn ngồi xuống giường , y chen vào lòng hắn , ôm cổ :” Huynh không một mình . Cái đại thần trong triều cùng các vương gia đều vì huynh mà trung thành . Huynh Chương 25
Sau những ngày đầu năm náo nhiệt ở kinh thành , Mộc Thanh theo mẫu thân xuất cung hồi hương . Y hứa cùng bà đến mộ phụ thân dọn cỏ , thắp nhan . Mọi năm đều như vậy . Có điều năm nay có nhiều hơn một người đi cùng , là Sở Khải Phong .
Ngồi trên xe ngựa , Tiêu thị nét mặt tươi hơn mọi ngày . Về lại Mộc gia trang , bà rất hoan hỉ . Từ khi là một tiểu nữ tử tám tuổi cho đến lúc có Thanh nhi , bà chưa từng rời khỏi nơi đó lâu như vậy . Nhưng vì Thanh nhi , Tiêu thị đã chấp nhận để lại ngôi nhà thân thương , theo y chăm sóc .
Mộc Thanh nhìn bà đang lặng lẽ ngồi cười , y lại gần , đặt tay lên tay bà :” Mẫu thân , nhi tử không tốt , để người phải theo con , cha chắc chắn trách con .”
” Tiểu tử ngốc , con nói gì vậy ?” Bà xoa đầu y :” Con là tiểu tâm can mà ta và phụ thân con để tâm nhất , ta có theo con cả đời cũng không oán trách .”
Bên ngoài , xe ngựa đã dừng lại . Phu xe mở rèm , nói :” Khởi bẩm hoàng thượng , đã đến nơi .”
” Được ” Sở Khải Phong nói với phu xe , rồi quay sang nhìn Mộc Thanh :” Thanh nhi , xuống thôi . Chúng ta cùng nhạc mẫu đến phần một của nhạc phụ . Trời cũng không còn sớm ,hôm nay cứ ở lại Mộc gia trang .”
” Ừm , đều để huynh quyết ” y đỡ Tiêu thị xuống xe , phía sau còn có một cung nữ mang giỏ đồ đi theo .
Phần mộ của Mộc phụ thân ở khá cao , lên đến nơi trời đã ngả chiều . Tiêu thị đặt hoa quả lên, nói nhỏ :” Lãnh Sang , đã qua nhiều năm rồi , cảm ơn ông đã luôn dõi theo bảo hộ Thanh nhi của chúng ta . Hôm nay Thanh nhi cùng lang quân của nó đến đây , Hoàng thượng rất yêu chiều nó , ông hãy yên tâm . ”
Bà càng nói càng xúc động ,nước mắt ứa ra . Mộc Thanh lại gần , ôm lấy vai bà , an ủi :” Nương , người đừng xúc động , không tốt cho sức khoẻ . Con tin là phụ thân ở dưới đã nghe được người nói rất vui .”
Y đỡ bà đứng dậy :” Chúng ta về thôi . Trời không còn sớm , con sẽ đi mua một chút đồ về nấu .”
Ba người trên đường trở về đã gặp thím Vương , chính là người phụ nữ đã từng thấy Sở Khải Phong một lần khi hắn bị thương ở đây . Nàng một hai nhất định kéo Mộc Thanh đến bên cạnh nói thầm ,nói y một lát đến chỗ nàng . Mộc Thanh cũng thuận ý .
Mộc Thanh đi mua đồ ,có ghé qua quán của thím Vương . Nàng kéo y vào trong , để ý người xung quanh , rồi nói nhỏ :” A Thanh ,cái kia … con thật sự trở thành … phi tử của Hoàng thượng ?”
Mộc Thanh có chút ngạc nhiên nhìn nàng ,sau đó cũng gật đầu . Mấy ngày trước nhi nữ của nàng từ trong cung trở về có nói ,nhưng nàng không tin , thật không ngờ .
” Hoàng thượng chưa có nhi tử , con được sủng ái như vậy , Thái hậu người không gây khó dễ cho con chứ ? ” Nàng lo lắng hỏi . Từ trước Vương Dung đã rất thương y , coi y như con cái mà quan tâm ,vì nàng mang ơn nhà họ Mộc .
” A Di , người đừng lo . Thái hậu không phải là người vô lý , người cũng rất quý con . ”
” Vậy sao ?” Giọng Vương Dung vẫn bán tin bán nghi ,hình như mang điệu lo lắng .
” Nếu không việc gì , người nghỉ đi , con đi trước . Cảm tạ người quan tâm con ” Mộc Thanh đứng dậy , định rời đi . Vương Dung liền níu lại . Nàng chạy đến tìm một cái hòm nhỏ ,cẩn thận mở ra , lấy ra một mảnh giấy cũ kĩ bạc màu , đưa cho y .
” Thứ này ta đã giữ lại đã lâu . Con hãy cầm lấy ”
Mộc Thanh khó hiểu nhìn mảnh giấy :” A Di , đây là ?”
” Thứ này nói về một loại cây thần bí , nghe tổ tiên đã gây dựng nên Mộc gia trang nói rằng loại quả của cây có thể giúp nam tử thụ thai , gọi là Sinh tử chi Thụ . Phu quân của ta nói đã từng nhìn thấy nó ở sau núi . Con cầm lấy thứ này đi tìm . Chỉ cần con có được nhi tử giúp Hoàng thượng kế ngôi , con chắc chắn sẽ được hạnh phúc .”
Mộc Thanh nhìn mảnh giấy ,nó phác lại hình của cái cây ,cũng có viết cách để biến quả của cây thành sinh tử dược .
” Thứ quý giá như vậy , người để lại cho con ?”
” Thứ này không đáng gì so với việc Mộc gia đã giúp đỡ ta . Và ta cũng chỉ giúp con được bấy nhiêu .Còn việc con có gặp được cây thần không , phải xem nhân duyên của con .”
Mộc Thanh đa tạ Vương thím rồi rời đi . Y không hề rời mắt khỏi mảnh giấy . Y chưa từng nghĩ chuyện kì lạ như vậy là có thật trên đời . Tuy là Sở Khải Phong từng nói , nhưng hy vọng rất nhỏ .
Nhưng nghĩ đến ,Sở Khải Phong đã vì y mà chối bỏ lời nói của Thái Hậu .Vậy y vì hắn lưu lại hài tử nối dõi , xem như để xứng đáng với tình cảm hắn bỏ ra.
Thế là ngày hôm sau y lấy cớ muốn lên núi hái thuốc đã đi đến sâu phía sau rừng . Đi càng sâu đường càng dốc . Mộc Thanh lau mồ hôi trên trán , nơi này đang dần ấm lên .
Đi thêm một đoạn , y đã nghe thấy tiếng người , nhỏ nhưng vang . Phía trước có một ngôi nhà nhỏ , đứng trước cửa là một nam tử vận bạch y . Mộc Thanh nép vào một tảng đá lớn gần đó quan sát .
Bạch y nam tử nhan sắc thập phần diễm lệ , khí chất có thể sánh với tiên . Có điều thân hình của y không được cân đối , bụng to tròn . Mộc Thanh nhíu mày nghi hoặc , muốn chạy đến hỏi thì thấy một nam nhân khác đi ra , vội lui xuống.
” Tiêu nhi ” hắn đi đến ,gọi bạch y nam tử , bạch y nam tử liền thoải mái dựa vào ngực hắn :” Sao không vào trong nghỉ , bên ngoài gió lạnh .”
” Không có lạnh , rất ấm a.” giọng vô cùng thanh thúy dễ nghe , y có thể coi là cực phẩm nhân thê mà nam nhân nào cũng muốn có .
Từ Viễn xoa bụng Lục Tiêu , giọng điệu vỗ về :” Có phải tiểu tử này lại quậy phá ?”
Lục Tiêu đặt tay lên tay hắn :” Phú nhi rất ngoan . Chỉ cần qua vài tháng nữa chúng ta liền có thể nhìn thấy y rồi .”
Từ Viễn vô cùng yêu thương hôn lên trán Lục Tiêu :” Để đệ phải chịu khổ cực rồi . Sau khi Phú nhi ra đời ta sẽ không ép đệ hoài thai nữa .”
“Ừm.” Lục Tiêu mềm nhũn người dựa vào ngực hắn .
Mộc Thanh vô cùng kinh động . Trước mắt y là một nam tử mang thai bằng xương bằng thịt 100%.
Mộc Thanh :” =O= Điều này không khoa học .”
Đợi lúc bọn họ rời đi y mới chui ra . Mộc Thanh đi lại một vòng . Ra đến sau ngôi nhà ,y phát hiện một cây lớn , trên cây đầy những quả sai trĩu cành , mùi thơm thanh tao .
Y vội lấy mảnh giấy Vương Dung đưa cho ra xem . Đối chiếu với hình vẽ , đây quả thật là Sinh tử chi Thụ mà nàng nói . Trong lúc y đang bâng khuâng thì có tiếng bước chân , y vội nấp sau thân cây .
Từ Viễn ra phía sau dứt một vài nắm cỏ thuốc rồi lại trở vào , y thở phào nhẹ nhõm . Mộc Thanh đắn đo nhìn cây một lúc , cuối cùng quyết định hái lấy hai trái , để vào trong cũi . Y nhanh chóng xoay người rời đi .
“Soạt ” . Mộc Thanh dừng chân , y vừa nghe thấy tiếng động . Y cảnh giác lùi ra xa , thế nhưng bước ra từ phía sau tảng đá chỉ là một tiểu miêu , miệng kêu liên tục . Sau đó …
” Thanh nhi !!!” Sở Khải Phong dáng vẻ vô cùng đáng sợ nhìn Mộc Thanh .
” Vâng ” y run rẩy như cây run trước bão .
Chả là vì bắt tiểu miêu mà Mộc Thanh chẳng may trượt chân khiến y phục bị rách , mặt lại lấm lem .
” Đệ không phải nói chỉ đi gần đây hái thảo dược sao . Hiện tại mới về , còn mang bộ dạng này . Đệ cảm thấy bản thân bị thương , khiến ta đau lòng mới vui sao ?”
” Ta không có , A Phong , chỉ là vô tình thôi .”
” Không cần nhiều lời ” Sở Khải Phong lập tức bế y lên :” Hiện tại phạt đệ ở trên giường “ăn cơm” .”
” A Phong ,đợi đã , trời vẫn còn sáng mà ” Mộc Thanh dãy dụa , tiểu miêu trong tay y chịu không nổi liền ló đầu ra , ” Meo ” một tiếng .
Sở Khải Phong đừ người nhìn cục bông nhỏ trong tay Mộc Thanh , y cười trừ :” Chuyện là như vậy đó.”
Mộc Thanh quyết định giữ tiểu động vật kia lại nuôi , y rất hào hứng đem nó đi ” tân trang ” . Sở Khải Phong lại khó chịu ra mặt . Cái cục bông xíu xíu kia hoàn toàn thu hút hết sự chú ý của Thanh nhi .
Xem kìa , y còn đem nó lên tận giường , quả nhiên là đồ Tiểu tam mặt dày không biết xấu hổ còn giả ngây thơ .
Sở Khải Phong sát khí đằng đằng nhìn Mộc Thanh đang âu yếm ” Tiểu bảo bối ” của y .
” Được rồi , huynh đừng nhìn nữa . Còn nhìn thêm một chút sẽ đem Tiểu Tuyết biến thành Tiểu Hắc đó.”
Hắn đi đến , cướp Tiểu Tuyết từ trong tay mộc Thanh , đặt nó xuống cái gối ở chân giường , ném lên một cái khăn . Xem ra còn thương tình , sợ nó bị cảm lạnh .
” Đệ ở trước mặt tướng công ôm hôn kẻ khác , phạt .”
” Không phải chứ , huynh ghen với Tiểu Tuyết ?” Mộc Thanh buồn cười , Sở Khải Phong sao lại trẻ con như vậy .
” Còn dám cười nhạo tướng công , phạt càng nặng .” Sở Khải Phong để y nằm xuống , ở cổ y gặm nhấm chầm chậm .
Mộc Thanh không đẩy ra . Y hôm nay rất nhiệt tình . Vừa rồi y đã theo trong mảnh giấy viết , đã bỏ quả cây Sinh tử vào chén canh của mình. Nếu như y cùng Sở Khải Phong hoan ái , có phải … có phải y sẽ có cốt nhục của hắn ?
Sở Khải Phong thấy y nhiệt tình đáp lại thì có chút bất ngờ , trước giờ y ở trên giường sẽ rất thẹn thùng .
” Thanh nhi ..”
” A Phong ..”
Mộc Thanh kéo hắn lại gần hôn môi , vô cùng nóng bỏng . Sở Khải Phong đợi không nổi liền mạnh tay xé luôn y phục , tiếng xé vải vang trong phòng hoà cùng tiếng thở dốc ám muội .
” A…ha..”
Cơ thể y chuyển động lên xuống theo động tác của hắn , nơi giao hợp ướt áp khiến cho mỗi va chạm đều mang theo tiếng ” nhép nhép ” , kích thích cả hai chìm đắm .
Mộc Thanh ôm lấy hắn , rên rỉ thì thào :” Nhanh … nhanh một chút … nha..”
Được Mộc Thanh cổ vũ khiến cho Sở Khải Phong như trúng xuân dược , không kiêng nể đem y dày vò đến trời đất xoay chuyển .
Hắn đem y vẫn còn đang thở dốc đặt lên bàn , thoải mái hưởng thụ cảm giác tình thú trước giờ chưa từng trải . Mộc Thanh mất đi điểm tựa thì ôm chặt lấy hắn , mím môi ngăn tiếng rên rỉ .
Dưới ánh nến in lên tường hình ảnh hoan hợp đầy nóng bỏng . Đêm nay là đêm nóng bỏng nhất mà Sở Vương đời thứ tư có trong đời .còn có ta . ”
” Thanh nhi .”
Sở Khải Phong mùi mẫn gọi tên người yêu , ôm y thoả mãn . Khung cảnh lãng mạn , cho đến khi …
Mộc Thanh phát hiện tay hắn đã chuyển xuống mông y mà xoa nắn .
” Ta nghiêm túc như vậy, huynh chỉ nghĩ đến việc này . Thật khó giờ khắc này hậu cung của huynh vẫn vắng vẻ .”
Sở Khải Phong lật y xuống giường :” Ta không khống chế