Chương 23.Cảngày hôm nay cô đều cùng anh taởchungmột chỗ.
TrìHoan thấy cóngười tới, cho là người ta nguyện ý dẫn họxuống núi, lập tức mởcửaxe. Kết quảnhìn thấy gương mặt trẻtuổi đẫm nước mắt, thút tha thútthít:“Bạn trai cô đểtôi quađón cô”.
Bạn trai???
TrìHoan đại minh tinh cô đây như thếnào ai cũng không nhận ra rồi.
Nhưng thực ra mưa quá lớn khiến mọi thứmơ hồ, lại thêm sợhãi khiến cô gái trẻkhông quá chú ýtới tướng mạocủaTrìHoan, huống chi người bình thường ailạinghĩcóthể vô tình gặp được đại minh tinhở đây.
TrìHoan không hiểu lắmtạisao cô gái này lại khóc nhưngvẫn không cóhỏi ra miệng, xuốngxeđi tới chiếc ô, cô gái kia lập tức hướng ô sang che hết cho cô sợcô bịướt.
Cái ô này rất lớn, nhìn liền biết là ô tình nhân, TrìHoannói:“Tôi không sao, chính cô đừng đểmình bịướt”.
Đối phương liếc cô một cáikhông lên tiếng nhưng ô vẫn làhướng bên côche chắn.
TrìHoan hoàn toàn mêmang rồi.
Ghếlái xeđãbịMặc Thời Khiêm chiếm cứ, đuổi chủxe ra ghếsau, đợi hai người tới gần anh liền mởcửa ghếlái phụcho TrìHoan ngồi vào, cô gái kia thuận thếrasau ngồi.
Xe nổmáy hướng chân núi đi xuống.
Ai ngờcơn mưa này tới nhanhđi cũng nhanh, họvừa xuống núithì mưa cơ hồcũng tạnh.
TrìHoan mím môi nhìn ngườikia, lại chỉthấy đường mộtnửa gương mặt anh lãnhđạm không có ý giải thích, người ta không nhận ra cô, cô cũng không muốn bại lộthân phận liền không lên tiếng.
Kết quảxuống tới quán rượu dưới chân núi,xemới vừa tắt máyđãbị ngay một đám cảnh sát bao vây. Trì Hoan còn chưa kịpđịnh hìnhthìhai người phía sau không chờxe dừng hẳnđãlăn một vòng ra khỏi xe, chạy tới phía cảnh sát chỉvào Mặc Thời Khiêm tốcáo: “Chính làhắn ta, cướp xe của tôi còn đảthương người”.
TrìHoan:“…”
…..
Cục cảnh sát.
Mặc dùTrìHoangiải thích đây chỉlàhiểu lầm nhưng cóbáo án thìvẫn phải tới cục cảnh sát kêkhai, huống chi Mặc Thời Khiêm đúng là động thủ, dùkhông gây thương tổn.
Nửa tiếng sau, TrìHoan hắt hơi một cái cầm túi xáchlên:“Chúng tôi có thểđi được chưa?”.
Cảnh sát liên tụcnói:“Cóthểcóthể, TrìTiểu thư đợi ghi chép hoàn tất chúng tôi liền đưa xe của cô trởvề”.
Cô khẽmỉm cười cảm ơn.Dứt lời hướng cửa rời đi.
Khiđi ngang quađôi tình nhân kia, TrìHoan dừng chân lại, gật đầu mím môi nói:“Thậtngượng ngùng, vốn chỉmuốn hai người đưa chúng tôixuống núi, ai biết vệsĩ của tôi lại xuống tay không biết nặng nhẹnhư vậy, thực xin lỗi”.
TrìHoan vẻngoài xinhđẹp, cười rộ lên càng khiến người ta xem mà vui vẻ, hơi chút hạthấp tưthái khiến người không còn sức miễn dịch,nhất làngười đàn ông kia, xấu hổ ngại ngùngnói:“Chỉlàhiểu lầm thôi, nếu chúng tôi đápứng ngay từ đầuthìcũng không xảy ra chuyện”.
TrìHoan đưa tay vào túi xách tìm được món trang sức mới tinhđưa cho cô gáitrẻ:“Đồtrang sức này là tháng trước tôi đi Milan định mua tặng bạn, nếu tiểu thư không chêtôi xin tặng cô làm quàcám ơn”.
Đồtrang sức nhìn qua thực sựrất đẹp, bản thân giá trịcũng không rẻ, cô gái kia tựnhiên cảm thấy nếu nhận cũng khônghay:“Không cần, chúng tôi cũng không giúp gìlại cònầm ĩ tới cục cảnh sát, cô tặng tôi vậy còn bạn côthìsao?”
“Côấy không sao, dùsao côấy cũng làngười cómới nới cũ, đưa cho côấy cũng chỉphí hoài món đồ này thôi”.
Thấy TrìHoan một mực đưatay, cô gái cuối cùng vẫn lànhận lấy nói cám ơn.
Mặc Thời Khiêm nhìn côgương mặt tinh xảo tươi cười cũng không có lên tiếng, yên lặng đitheobên người.
Ngoài cửacómột thân hình cao lớn đứng đó.Mạc Tây Cốmột thân tây trangướt đẫm nước mưa, đầu hơi cúi nhìn TrìHoan chằm chằm, cóvẻ như đã đứng đó rất lâu rồi.TrìHoan thấy anh tới, đầu tiên làngẩn ra, ngay sau đó bật cườinói:“Tin tức của Mạc thiếu quảnhiên linh thông”.Thếmàlại tới tận đây tìm cô.
“TrìHoan”
Anh ta gọi tên cô, phảng phất tâm tìnhđang giằng xé, lại không biết giằng xévì điều gì:“Nếu như không phảiầm ĩ tới cục cảnh sát, cô định chơi tròmất tích đến khi nào?”
TrìHoan nhìn anh tacười:“Tôi chỉ không muốn tiếp điện thoại của anh, thếnào lại thành chơi tròmất tích?”
Anh lạnh lùng nói:“Bao gồm cả điện thoại của cha cô sao?”
Cô rũ mắt cườicười:“Tôi đây thường xuyên không nhận điện thoại của ôngấy, dùsao quan hệ cha concủa chúng tôi vốncũng không tốt lắm”.
Thái độnày dừng trong mắt Mạc Tây Cốthựcsự làhời hợt tuỳtiện, không chỉlàvới cha cô, màcòn là đối với anh.Đồng tửanh co lại, nhướng mày nhìn vềphíangười đàn ông bên cạnh cô. Mặc Thời Khiêm nhìn thẳng anh ta,ánh mắt lương bạc. Nhìn qua rõràng là không biểu tìnhgìnhưng Mạc Tây Cốvẫn tựnhiên cảm nhận sâu sắc ánh nhìnmỉa mai cùng châm chọc. Yết hầu trượt xuống, Mạc Tây Cố nhìn họđứng sóng vai nhau,đột nhiêncảm thấy nhức mắt chưa từng có.
Cólẽbởi vìngười phụnữnày đột nhiên biến mất cảngày, cólẽlàvì Mặc Thời Khiêm thayđổi quần áo không giống phong cách mọi khi, cũng cóthểlàdonguyên nhân nào khác anh không muốn nghĩ tới.
“Hôm nay côởcùng hắn cảngày?”
TrìHoan hơi nghiêng đầu:“Lời này của anh thực kìquái, ngày nào tôi với anhấy chẳngởchung một chỗ, lúc trước không phải anh còn cảm thấy cóanhấy bên người tôi rất nhiều chuyện không cần phiền toái tớianh, anhấy đều cóthểgiải quyết hay sao?”
Mạc Tây Cốnhìn cô gương mặt tinh xảo vẫnđang nởnụcười, môi mỏng mím thành một đường thẳng,có chút lãnhđạm,chođến khi tầm mắt rơi vào trên trán cô, bỗng nhiên bao u buồn cùng nóng nảy cảngày nay đều tan biến hết.
“Trì Hoan, chúng ta nói chuyện riêngđi”.
Lúc trướccóngười nói với anh, Trì Hoan là đại tiểu thư tính khí kiêu ngạo, tựdo phóng khoáng, ai khiến cô không vui,cô liền cay nghiệt khiến người khóchịu, ai lấy cô, thuần phục đượcthìcôliền làcô gái nhỏthú vịđáng yêu, không thuần được cô… cô chính làngựa hoang mất cương .
Anh vẫn cho rằng hình dung như vậy cóchút làm quá, giờphút này đột nhiên anh lại cảm thấy đúng như vậy.
TrìHoan thu lại tầm mắt từtrên người anh, nhìn vềphía đường núi nơi họvừa đi xuống:“Không cần, anh muốn nói gìtôi đều biết hết, anh chỉcần nghe tôi nói là được”
Vìmục đích leo núi, mái tóc dài được cô búi lên, càng hiện ra vẻbénhỏ, nhưng giọng nói lại hoàn toàn không còn tưthái nũng nịu, ngược lại nhàn nhạt bình tĩnh:“Tin tức lúc trước không liên quan tới tôi, nhưng Weibosángnaylàtôi post, tôi sẽ không làm sáng tỏ, hơn nữa…”
Cônhìnthẳng vàoánh mắt anh, nhíu mày cười:“Tôi đây,một không bịa đặt, hai không phóng đại sự thật, lúc trước tôi không nói gì,làm gìlàvìtôi cho anh thời gian xửlý chuyện cũ, điều chỉnh lại cảm xúc chứkhông phải tôi bao dung tha thứcho vịhôn phu cùng bạn gái cũ cứ gặp nhaukhông rõràng”.