Ca phẫu thuật cắt bỏ gần như toàn bộ dạ dày ngày hôm nay cũng không phải là một mình Trần Bỉnh Sinh thực hiện, mà mời thêm bác sĩ chính khoa ngoại tổng quát Trương Chí Tân.
Trương Chí Tân và Trần Bỉnh Sinh là bạn học cũ, sau khi tốt nghiệp thì cùng nhau về bệnh viện Tỉnh Nhị Viện công tác, nhưng một người làm ở khoa ngoại tổng quát, một người làm ở cấp cứu.
Song, chuyện này cũng không ảnh hưởng đến sự hợp tác của hai người, bọn họ vẫn thường xuyên mời nhau mổ.
Thứ nhất, vì mổ cấp cứu tương đối tạp, bệnh nào cũng mổ được, nhưng riêng về hệ tiêu hóa một người rất khó hoàn thành nên phải mời bác sĩ khoa khác phối hợp.
Ca phẫu thuật hôm nay là như thế.
Ca phẫu thuật hôm nay là cắt bỏ gần như toàn bộ dạ dày, hay còn gọi là cắt 2/3 dạ dày.
Thực ra, phẫu thuật cắt bỏ gần như toàn bộ dạ dày cũng không phải chỉ đơn giản cắt bỏ là xong, nó rất khác với cắt bỏ ruột thừa
Chủ yếu có ba bước chính!
Thứ nhất là giải phóng bờ cong lớn, bờ cong nhỏ của dạ dày.
Tiếp theo là cắt tá tràng rồi mới đến cắt bỏ dạ dày.
Cuối cùng là lập lại thông lưu đường tiêu hóa.
Đương nhiên, thực hiện khó hơn nói rất nhiều.
Công việc chính của Trần Thương với tư cách là ‘gà tơ’ cũng rất rõ ràng!
Buộc chỉ ong tỏ đi về
Hút dịch chưa kịp giãi dề đinh ninh
Cầm máu tim lụy ba sinh
Vệ sinh dụng cụ hữu tình xa xa
Ồ! Gieo vần.
Ai. . . Lão phu nhất định bị y học làm trễ nãi nghiệp văn chương.
Dù sao có vô số ví dụ sống động như Lỗ Tấn, Quách Mạt Nhược, Úc Đạt Phu, Băng Tâm nữ sĩ, Tất Thục Mẫn nữ sĩ, Bychkov nói cho chúng ta biết, học y không thành còn có thể đổi theo nghiệp văn chương.
Dù sao ngày xưa các cụ cũng có câu: Người có tài học y, bắt gà nhốt chuồng! (1)
(Nguyên văn là 秀才学医, 笼里捉鸡 nghĩa là Kiến thức không khó, cái khó là sự bền bỉ, kéo dài hàng chục năm, nôm na là bác sĩ phải giữ được tay nghề.)
Trái lại, hẳn cũng là một đạo lý tương tự.
Thực sự thiên phú của mình có hạn, bằng không hiện tại khẳng định đi tìm nhóm người La Đại Hữu, Phí Tường, Vương Lực Hoành, Mao Bất Dịch để nương tựa. Những người này đều là tấm gương tiêu biểu cho sinh viên y sau khi tốt nghiệp vứt bỏ y theo nghệ thuật.
Ai. . .
Xem ra học y đều là thiên tài.
Trương Chí Tân học chuyên ngành ngoại tổng quát, nhưng nửa đường bỏ ngang, thi chứng chỉ hành nghề phẫu thuật thẩm mỹ. Nghe nói, gã ở bên ngoài hùn vốn với người khác mở một thẩm mỹ viện, bình thường chủ yếu cắt mắt hai mí, xăm chân mày, căng da mặt, tiêm một chút Hyaluronic Acid gì đó, nghe bảo một ngày thu cả đống vàng!
Phẫu thuật sắp bắt đầu.
Trần Thương cũng không phải quá hiểu ca phẫu thuật này, vì lẽ đó chỉ có thể ở một bên yên lặng học tập.
Mà trong lòng thì dùng ánh mắt sáng lấp lánh như biết nói nhìn chằm chằm Trương Chí Tân!
Không phải vì chuyện khác!
Mà vì muốn thêm một kỹ năng. . .
【 Tân thủ phòng phẫu thuật: Có một phần trăm xác suất học tập được kỹ năng của người khác! 】
Trần Thương cảm thấy có lẽ mình nên cố gắng mở rộng mối quan hệ với người khác, học một ít kỹ thuật thẩm mỹ, không vì chuyện khác, về sau có thể cắt mắt hai mí cho bạn gái mà không tốn tiền!
Phẫu thuật đã bắt đầu!
Lúc này, việc đầu tiên cần phải làm là mở bụng khảo sát!
Trần Bỉnh Sinh mổ chính, gã rạch một đường ở giữa bụng.
Sau đó, gã tách từng lớp cơ thành bụng, mở phúc mạc ra, bắt đầu dò xét!
Trần Bỉnh Sinh nhìn cẩn thận từng li từng tí, mà Trương Chí Tân thì hỗ trợ.
Trần Bỉnh Sinh lên tiếng:
“Gan không xơ, túi mật, tụy, lách, ruột non và đại tràng hiện không thấy bất thường!”
“Thành dạ dày trơn loáng, phù nề nhẹ, thân dạ dày to lên rõ rệt, hạch bạch huyết xung quanh không sưng to, trên bờ cong nhỏ gần môn vị có vết loét kích thước 2x1x0.5 cm, hơi cứng chắc, dính nhẹ vào túi mật, tạo thành sẹo cục bộ gây co kéo dẫn đến hẹp môn vị. Đường kính môn vị 0.5cm, đoạn hẹp dài 2cm liên quan đến tá tràng, chẩn đoán xác định hẹp môn vị do loét, đề nghị cắt bỏ 2/3 dạ dày nối Billroth II!”
Trương Chí Tân gật đầu:
“Tốt!”
Trần Thương thốt lên:
“Trần lão đại bá đạo!”
Y tá Tần Nhạc Nhạc: . . .
Y tá B: . . .
Chuyên môn của Trần Bỉnh Sinh rất lợi hại, gã cũng thường xuyên mổ những ca này nên tự nhiên không có nhiều áp lực, nhưng vẫn trừng mắt liếc Trần Thương một cái:
“Lần sau, anh không kêu bác sĩ Trương nữa, để cho em phụ mổ, hôm nay em đứng kiến tập thôi.”
Trương Chí Tân thở dài:
“Chê tôi chia tiền đúng không? A! Đàn ông!”
Kỳ thật, bầu không khí trong phòng mổ cũng không nghiêm túc giống như tưởng tượng, mọi người vẫn thường xuyên trêu đùa nhau vài câu.
Hơn nữa, vì phòng mổ nằm tách biệt bên ngoài nên nó vĩnh viễn là nơi chuyên ‘buôn dưa lê’ trong bệnh viện!
Mà phòng phẫu thuật phụ khoa là trùm trong số đó!
Lên tới con cái nhà ai, xuống đến bác sĩ và y tá nào đang qua lại, thậm chí lãnh đạo nào đó có quan hệ bất chính với nhân viên.
. . .
Trần Thương vừa rồi còn cảm khái Trần lão đại thực sự rất ngầu, nói ra một loạt thuật ngữ chuyên ngành, ngầu hơn không chỉ một điểm!
Nhưng. . .
Tại trong mắt Trần Thương chính là một loại trạng thái khác, nếu lời vừa rồi để Trần Thương nói, hắn sẽ nói như sau:
“【 Gan 】, 【 Túi Mật 】, 【 Tụy 】, 【 Lách 】, 【 Ruột non】 màu xanh lục không khác thường, 【 Dạ Dày 】 là hồng danh quái, trên bờ cong nhỏ của dạ dày có chữ ‘nguyên nhân’ màu đỏ!【 Hẹp môn vị do loét: quái hẹp môn vị lv cấp 39, quái vật bình thường, đặc điểm: vết loét dính nhẹ vào túi mật, tạo thành sẹo cục bộ gây co kéo dẫn đến hẹp môn vị! Đề nghị: Cắt bỏ! 】 ”
Chậc chậc, Trần Thương trông thấy dã quái cấp 39 sinh động ở nơi đó, trong mắt tràn đầy hưng phấn. Dù sao đây chính là quái vật cao cấp, kinh nghiệm rất phong phú!
Đáng tiếc, mình chỉ có thể nhìn một chút.
Nhưng Trần Thương xem rất nghiêm túc, mỗi lần phẫu thuật đều là cơ hội học tập, hắn cũng không muốn lãng phí một cơ hội học tập tốt như vậy.
Đầu tiên là tách rời.
Dạ dày cũng không phải treo lủng lẳng trong ổ bụng giống như bóng đèn.
Xung quanh nó có các loại mạc treo, dây chằng, mạch máu, thần kinh dính vào, cố định dạ dày bên trong ổ bụng, bằng không ngươi ăn cơm xong, đi mấy bước liền sa dạ dày.
Trước tiên cần phải giải phóng dạ dày, quá trình này cũng đòi hỏi kiên nhẫn và kỹ thuật nhất.
Trần Bỉnh Sinh cẩn thận từng li từng tí nhấc dạ dày lên, từ chỗ vô mạch trên mạc nối lớn nằm chếch bên trái xuôi theo vòng động mạch bờ cong lớn cắt bỏ dây chằng dạ dày – ruột kết…
Phẫu thuật rất thuận lợi, phối hợp với Trương Chí Tân càng thêm thành thạo vô cùng.
. . .
Sau khi phẫu thuật hoàn tất, vệ sinh dụng cụ rồi đóng bụng lại.
Trần Bỉnh Sinh trực tiếp đứng dậy, ném cho Trần Thương một ánh mắt:
“Khâu lại.”
Trần Thương cười lạnh một tiếng: Phàm nhân, thời khắc chứng kiến kỳ tích đã đến!
Hôm nay để cho ngươi xem sự tiến bộ của lão phu.
Trần Thương cầm lấy kim câu đã được y tá xuyên sẵn chỉ, động tác khâu da của hắn thuần thục hơn hôm qua rất nhiều. Hơn nữa, vùng da ở bụng vốn bằng phẳng, không vòng vèo lắt léo như nơi khác, kim trong tay hắn không ngừng tới lui trên bụng như hồ điệp xuyên hoa.
Trần Thương quả thực cảm giác sau khi có sắc bén + 1, kỹ thuật khâu của hắn so với trước khác nhau rất lớn.
Không bao lâu, hắn đã hoàn thành khâu da.
Trần Bỉnh Sinh nhìn thoáng qua không khỏi sửng sốt một chút, hiếu kỳ nhìn chằm chằm Trần Thương:
“Không tệ.”
Mà Trương Chí Tân lại cười bảo:
“Tiểu Trần này, bàn tay của em rất thích hợp làm ngoại khoa đấy! Vết khâu này rất không tệ, có điều…còn hơi non một chút, em có năng khiếu đó, chỉ thiếu kỹ thuật thôi.”
Bỗng nhiên, Trương Chí Tân quay sang hỏi:
“Tiểu Trần, ngày mai với ngày mốt em có đi làm không?”
Trần Thương quay người trông thấy mũi tên trên đầu của Trương Chí Tân đang hội tụ thành một dấu chấm hỏi (???)
Có nhiệm vụ? !
Đinh!~
【Ngài khâu da được NPC trung cấp coi trọng, tán gẫu nhiều hơn ngày sau có thể thu hoạch được nhiệm vụ. 】