Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn

Chương 24. Thật giống như cô cố ý quấn quýt anh.


Chương 24.Thật giống như cô cốý quấn quýt anh.
TrìHoan vừa dứt lời liền cúi mặt, nhắm chuẩn bên cạnh anhmàlách qua, nhưngvừalướt tới vai anh lại bịcánhtayđàn ông giữlại.
Mạc Tây Cốnắm cổtay cô, ngón tay căng chặt, cúi đầu nhìn chăm chú gương mặt trắng trẻo, giọng nói theo cổhọng thoát ra: “Cô hãy mở họp báo hoặc đăng bài thanh minh trên Weibo, tôi tìm luật sư giúp Nhã Băng ly hôn xong sau này sẽcùng côấy giữkhoảng cách”.
TrìHoan tĩnh lặng, qua một lúc lâu sau mớinói: “Giữkhoảng cách,cụ thểlànhưthếnào đây?”
Người kia buông lỏng tay thản nhiênnói: “Sẽkhông đơn độc gặp mặtnữa, cho dùthật xảy ra chuyện cũng sẽbáo lại chovịhôn thêlàcô, nhưthếcô đãhài lòng chưa?”
TrìHoan cảm thấy bất ngờ, bởi vì cô rõràng Mạc Tây Cốđang hạ thấp tưthái thoảhiệp với cô.
Cô mân môi khẽcười:“Sao, đột nhiên thông suốt?”
Mạc Tây Cốnhìn vào mắtcô:“Tôi từkhiđápứngcùngcô kết hôn cũng chưa từng nghĩsẽcóngày huỷbỏhôn ước, cho tới giờvẫn luôn như vậy, vềphần NhãBăng…”
Ánh mắt anh hơi trùng xuống, giọng nói nhànnhạt: “Côấy hiện tại không tốt, mànguyên nhân cũng bởi vìtôi, bởi vìmẹtôi ép côấytha hương, hốt hoảngliền gảcho người ta, kết quảlại gặp phải kẻđiên như vậy!”
TrìHoan nghe ratiếc nuối cùng oán tráchdành choMạc phu nhân, cô cũng tin anh nói thật, nhưng làmột màn tối qua trước cửa bệnh viện liền hiện lên trước mắt.Anh tahết sứcbảo vệcùng ánh mắt tràn đầy tình yêu của Tô NhãBăng khiến lòng cô cứng lại.TrìHoan dùng sức điều chỉnh hô hấp, sau đó mới ngẩng mặt lên đối với anh kéo ra nụ cười vuivẻ: “Vậy thìngày mai tôi lại đặt phòngtại 1999, anh hẹn Tô tiểu thư cùng chồng côấy, gọi cảluật sư tới, chúng ta cùng giải quyếtcho xong”.
Mạc Tây Cốnhìn cô một lúc lâu, đáp được, lần nữa kéo tay côhỏi: “Đã ăn tối chưa?”
TrìHoan lắc đầu.
“Tôi dẫn cô điăntối rồi vềnhànghỉ ngơi”
Cô không cựtuyệt, xoay người nhìn Mặc ThờiKhiêm:“Xe của tôi không lấy được,ởđây khóbắt xe, anhđi cùng chúng tôi đến thành phốlại đón xe vềnhà”

Mạc Tây Cốkhông tiếng động nhìn TrìHoan, mấy năm nay Mặc Thời Khiêm cùng cônhư hìnhvới bóng, anh nhớkhông lầm lúc đầu cô đối với người đàn ông này rất không thích, sau đó giống nhưthói quen dầntrởnên cóchútỷlại. Nhưng bây giờgiữa họcóthêm một loại ăn ý tựnhiên, thậm chí làthân cận, gắn bókhông ai cóthểchenvào được.
Mặc Thời Khiêm nhàn nhạt liếc cô một cái, lãnhđạmnói: “Tôiđãgọi bạn rồi, bây giờhẳn cũng tới, Đại tiểu thư, cô cùng Mạc thiếu cứđi đi”.
Dứt lời anh khẽvuốt cằm, nhấc chân cốý đi trước.
TrìHoan không nói gì, theo Mạc Tây Cốquay lại nộithành,đi ăn xongđến cửa hàng phụcận mua điện thoại mới, nghĩ một chút điện thoại của Mặc Thời Khiêmđãbịcô ném đi vìvậyliềnthuận tiện cũng chọn cho anh một cái.
Lamborghini dừng trước cửa tiểu khu, Mạc Tây Cốcúi đầu tháo dây an toàn, bên kia cô liền nhích lại gần, tựa đầu lên vai anh, xoạt một tiếng chụp một tấm hình. Anh cau mày giương mắt liếc mànảnh, mặc dùchụpchungnhưng không thấy rõmặt anh, chỉcógương mặt cô tựa trên vai cùng một chút bối cảnh trong xe.
Chụp xong cô trởvềvịtrí củamình: “Đãxong, ngày mai anhtớiđón tôi, thuận tiện đi thửáo cưới”.
Anh nhìn cô chậm rãiừmột tiếng, dặn cô nghỉsớm rồi lao vút đi trong đêm.
TrìHoan trởvềtắm rửa thay một bộ đồkhác, trởra liền thấy điện thoại cócuộc gọi nhỡ, thuận tayấn gọi lại, sau mấy tiếngvang làgiọng đàn ông trầm thấp lạnhnhạt: “Đại tiểu thư”.
Cô cười một tiếng vừa lau tóc vừa hỏi: “Làm sao anh biết điện thoại của tôi gọi được rồi hả?”
Cômua diđộng xong liền thuận tiện bỏvào sim sốcũ, dù đãqua giờhành chính nhưng chút chuyện nhỏ nàykhông làm khó được Mạc Tây Cố.
“Ngày mai cócần tôi qua không?”
“Không cần, đặt giúp tôi phòng riêng tại 1999, Tây Cốsẽtới đón tôi qua”
Anhđơn giản đồng ý, cô liền hỏi:“Anh mua diđộng mới chưa?”
“Còn không có”
“Lúc nãy tôi cóthuận tiện mua luôncho anh một cái, đềncho cái ban ngày tôi ném của anh”.
“Đãbiết”
“Tôi sấy khô tóc rồi đi ngủđây, ngủ ngon!”
“Ừ, gặp sau”
Cúp điện thoại, TrìHoan bĩu môi một cái, nói chuyện cónhất thiết phảikiệmlờinhư vậy hay không, làm như côquấn lấy anh, rốt cuộc ai mới làchủai làngười làm thuê đây.
May cho anh ta cô đây tính khí tốt, làngười khác màanhđốithái độ bất kính thếnày liền sa thải cũng không phải không thể.
Sáng ngày thứ2, TrìHoanvừa xuống lầuđãthấy xe của Mạc Tây Cố, nhưng khi tới gần thấy bóng dáng phụnữngồi vịtrí kếbên tài xế, thần sắc trên mặt phai nhạt đi nhiều, tuy nhiên cô không biểu lộgì nhiều nện giày cao gót đi qua. Mạc Tây Cốxuống xe thay cô mởcửa ghếsau, ánh mắt không rời khỏi ngũquan tinh tếmởvôthức giải thích:“Bệnh việnởgầnđâynên tôi tiện đường quađón NhãBăng, trên mặt côấy cóthương tích ra ngoài không tiện”.
Tâm tình của TrìHoan trước giờ không khó suyđoán, bởi vìtính cách tựdo phóng khoángđãlâu nên không có ýẩn giấu tâm tình, hết thảy đều hiện ra trong mắt, viết lên trên mặt. Như hiện giờcô có chút nhàn nhạt không vui,ý cười không tới đáy mắt còn chứa gai nhọn. Cô không ngại anhđi đón Tô NhãBăng nhưng cô là đểýanhđể cô ta ngồi vịtrí kếbên người lái, cái vịtríấy đại biểu cho cái gì, càngở tầng lớp caocàng hiểu rõcùng kiêng kỵnhững điềunày.
TrìHoan khom người lên xe, môi đỏ mọng kéo ra độcong:“Nhắc tới Tô tiểu thư mới nhớdùgìcũng bị thương do fan của tôi, quảthực có chút ngượng ngùng, nhưng làhọ cũng bịtạm giam một đêm, nếu như Tô tiểu thư đây bớt giận, không biết cóthểhay không thảhọra?”
Tô NhãBăng vội vàng xoayđầu:“Xin lỗi Trìtiểu thư!”
Câu nóicòn chưa dứt liền đối mặt với ánh mắt của TrìHoan, không khỏi ngẩn ra, sau đó mới miễn cưỡng cười nói:“Tối hôm qua tôi có nói với Tây Cố, nhưnganhấy còn đang bực bội,tôi khuyên mãi không được, chờlátnữatôiliền đểanhấy gọiđếncục cảnh sát rút đơn kiện”
Nhìn vết thương trên trán TrìHoan, côthận trọng hỏi:“Trìtiểu thư, vết thương của cô không sao chứ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.