– Đàn anh à, anh có biết con ả hèn hạ này đã làm gì Tiểu Tịch không, rõ ràng là bọn chúng không biết xấu hổ mới nói thế, đó mà là hiểu lầm à?!
Cuối cùng thì Lăng Dật Phong cũng nhận ra được chuyện này không ổn, anh hỏi Diệp Tiểu Tịch:
– Tiểu Tịch, rốt cuộc đã xảy ra việc gì thế?
– Để em nói đi, Diệp Tiểu Tịch, lần này tôi thật sự muốn xin lỗi cô.
Lý Mộng Tuyết đứng lên, sắc mặt cô ả cực kỳ mệt mỏi, rõ ràng là đã chịu đựng sự sợ hãi và giày vò trong cục cảnh sát mấy hôm nay.
– Vào thôi, chúng ta vào nghe xem bọn họ muốn nói gì.
Diệp Tiểu Tịch hít một hơi thật sâu, cố nén lửa giận dâng lên từ đáy lòng.
Vì Lăng Dật Phong hẹn cô đến, cô phải nể mặt anh.
Tuy rằng bọn cô không muốn nhưng lại sợ Diệp Tiểu Tịch chịu thiệt nên đành phải theo sau.