Oanh!
Bỗng nhiên Tiên Thiên Âm Phong Châu phát ra lực lượng cường đại, đột phá một giai, từng luồng âm sát khí phản hồi cung cấp vào thân thể Lăng Tiếu.
Thể tích của nó đã lớn hơn một vòng, còn lớn hơn cả Si Mị Lam Hỏa Châu, có thể thấy được lực lượng của nó đã vượt qua Si Mị Lam Hỏa Châu.
Lăng Tiếu chỉ mới đột phá thánh giả trung giai chưa bao lâu, cảnh giới vừa ổn định, mà cỗ lực lượng kia lại đem lực lượng của hắn đề thăng lên.
Từ thánh giả trung giai lên tới trung giai đỉnh, tựa hồ còn muốn tăng thêm.
– Không được, tiếp tục như vậy sẽ ảnh hưởng căn cơ của ta, nhất định phải toàn lực áp chế xuống!
Hắn cắn chặt răng, thần công không ngừng tích súc năng lượng, không để chúng đập vào cửa ải tiếp theo.
Lực lượng phản hồi vẫn đang tăng trưởng, không ngừng bị hắn áp chế, cuối cùng trướng đến mức hắn cơ hồ sắp không chịu nổi.
– Tiểu tử lại dám đột phá lúc này, ngươi đi chết đi!
Một thanh âm âm lãnh vang lên bên cạnh Lăng Tiếu.
Một thánh hoàng âm thầm lẻn tới, thanh hắc xà kiếm trong tay giống như trống rỗng xuất hiện hướng trái tim Lăng Tiếu đâm qua.
Đây là cao thủ tuyệt đỉnh được xưng Ảnh Hoàng, Âm Bạt tông chuyên dùng ám sát hoặc dò hỏi tin tức, đạt tới thánh hoàng trung giai đỉnh.
Hắn che giấu khí tức cũng không kém hơn Sát Thiên, tựa như ảnh tử chớp động khiến người khó thể phát hiện.
Hơn nữa bản thân hắn có pháp môn chống cự tử khí, đột nhiên sát nhập ngay cả Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên đều không kịp phát hiện.
Lăng Tiếu đang đè nén lực lượng không để mình tiếp tục đột phá, hắn đã sắp không khống chế được cỗ lực lượng kia, đã đến lúc đột phá thánh giả cao giai.
– Dừng tay!
Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên rốt cục phát hiện có người đánh lén, đều kinh hô lên, dùng tốc độ nhanh nhất lao qua cứu viện, nhưng đã không còn kịp rồi.
Thân thể Lăng Tiếu căng thẳng cực điểm, một kích của thánh hoàng trung giai không phải chuyện đùa, cho dù thân thể hắn như thánh khí cao giai cũng cảm thấy đau đớn không thôi.
– Đến đúng lúc!
Lăng Tiếu chịu đựng đau đớn kinh hô một tiếng, lực lượng dư thừa của Tiên Thiên Âm Phong Châu bị hắn chuyển dời tới bộ vị trái tim, toàn lực ngăn cản một kích đánh lén.
Phanh!
Cỗ lực lượng được Lăng Tiếu phát tiết, thân thể cũng bay ra vài trăm thước xa, máu tươi phun trào, nhưng ở ngực chỉ lưu lại vết thương nhợt nhạt.
Mà tên thánh hoàng đánh lén không ngờ lực phản chấn của Lăng Tiếu cường đại như thế, chấn hắn bay ngược hơn mười thước, cổ tay run rẩy, nếu là thánh hoàng đê giai chỉ sợ đã bị chấn thương.
Một kích thất bại hắn còn định truy kích, nhưng chợt nhận ra sau lưng truyền đến nguy cơ.
Hắn không chút suy nghĩ, muốn sử dụng pháp môn ẩn nấp đem thân ảnh hoàn toàn biến mất.
Nhưng một đạo quang mang chói mắt cuồn cuộn bắn tới, thân hình hắn lập tức bị định trụ cứng ngắc.
Sát Thiên không chút do dự nháy mắt ra tay, kiếm quang lướt qua ngang cổ Ảnh Hoàng.
Phốc!
Ảnh Hoàng còn chưa kịp thét lên, đầu đã bay ra xa.
– Tiếu, huynh không sao chứ?
Ngọc Nhu Phỉ chạy tới lo lắng kêu lên.
Lăng Tiếu đứng lên lắc đầu cười nhẹ nói:
– Không có việc gì, còn nhờ có hắn!
Năng lượng dư thừa trong thân thể được phát tiết, tình huống còn tốt hơn nhiều, mà thực lực hắn đã đã tới thánh giả trung giai viên mãn, chỉ cần hắn muốn tùy thời đều đạt tới cao giai.
Đúng lúc này lại có thêm người của Âm Bạt tông chạy đến.
– Đám người các ngươi lại dám phạm Âm Bạt tông, hôm nay cho toàn bộ các ngươi lưu lại đi!Âm Quỷ Mẫu lập tức dùng Ma Dẫn Đăng ngăn cản phía trước, ngọn đèn tinh hồng không ngừng tán phát.
Hai thần khí mặc dù công hiệu bất đồng, nhưng đều có được lực lượng triệt tiêu lẫn nhau.
Nhưng quang hệ vĩnh viễn là khắc tinh của ám hệ, lực lượng tinh thuần cuồn cuộn làm ma tính của Ma Dẫn Đăng bị tẩy sạch, người bị khống chế nháy mắt có được cơ hội thanh tỉnh lại.
Họ đã tu luyện tới thực lực thánh giả, đều có ý chí kinh người, vừa thanh tỉnh lập tức liền khôi phục thân tự do.
– Đáng chết, U Linh lão thánh hoàng mau tế ra Chu Thiên trận đem toàn bộ bọn hắn diệt sát đi!
Âm Quỷ Mẫu thật không nghĩ tới trong tay đối phương có một kiện thần khí quang hệ không thua kém Ma Dẫn Đăng, thân ảnh bắt đầu khởi động, đánh thẳng tới chỗ Ngọc Nhu Phỉ, hơn nữa lúc này bà ta cũng nhìn thấy Lăng Tiếu, thét to:
– Tiểu tạp chủng, ngươi lại có gan chạy tới yếu tắc, hôm nay ta phải đem bọn ngươi luyện thành âm bạt!
Lúc trước thần niệm phân thân của bà ta hai lần hàng lâm Huyền Linh đại lục, hai lần gặp qua Lăng Tiếu, lúc trước hắn chỉ là một thiên tôn nho nhỏ, nhưng nay đã đạt tới thánh giả trung giai đỉnh, trong lòng bà ta chỉ còn lại một ý niệm, đó là “nhất định phải tiêu diệt kẻ này”!
Bà ta tưởng rằng phát ra huyền bảng là có người có thể giết chết Lăng Tiếu, đáng tiếc bà ta đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, hiện tại nếu còn bỏ qua, ngày sau chính là ngày hủy diệt của Âm Bạt tông.
Sát Thiên cùng linh thú của hắn nháy mắt đánh ra ngoài.
Tuy Sát Thiên chỉ mới đạt tới thực lực thánh hoàng trung giai, nhưng chiến lực chân chính tuyệt đối không thua gì trung giai đỉnh, hơn nữa thuật ám sát của hắn muốn bám trụ Âm Quỷ Mẫu sẽ không thành vấn đề, mà Ngọc Nhu Phỉ dùng thần kính đối kháng Ma Dẫn Đăng, lấy hai địch một tạm thời sẽ không chiến bại quá nhanh.
– Giết, giết cho ta, Vạn Kiếm tông cũng không phải kẻ đào ngũ!
Duẫn Tuyết cắn chặt răng quát.
Ngay sau đó Băng Khuyết kiếm cuồn cuộn băng mang hướng U Linh chém tới.
Nhưng cảnh giới của Duẫn Tuyết kém hơn U Linh thật lớn, U Linh né tránh thật nhanh, cùng lúc đó một trăm lẻ tám âm bạt đồng thời xuất hiện trước mắt.
Âm bạt này đều có thực lực thánh hoàng trung giai, là nội tình mà Âm Bạt tông tích lũy mười mấy vạn năm.
– Hôm nay ta sẽ cho các ngươi nếm thử lợi hại của Âm Bạt Chu Thiên trận!
U Linh âm lãnh nói.
Từng đạo lực lượng tung hoành đáng sợ đem một nhóm thánh giả đứng gần lập tức diệt sát, từng thanh âm tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên bên tai không dứt.
Âm Bạt Chu Thiên trận, là một trong những trận pháp cao nhất thời thượng cổ, do một trăm lẻ tám thánh hoàng trung giai âm bạt tạo thành, cùng nhau phóng ra một lúc, uy lực quả thật có thể làm sơn hà thất sắc, trời sụp núi lở!
Những người thực lực thấp trong liên quân lập tức bị lực lượng của trận pháp oanh thành bột mịn, không ít thánh hoàng đều bị thương nặng.
Nhất thời thanh âm kêu thảm vang khắp thương thiên.
– Tất cả mọi người tập hợp lại đây cho ta, theo ta cùng nhau phát động công kích thiên trận, bằng không toàn bộ chúng ta đừng mong thoát!
Duẫn Tuyết phát huy ra khí chất của kẻ dẫn đầu quát to.
Cùng lúc thánh hoàng đi theo bên cạnh nàng tùy nàng cùng nhau phát động công kích trận pháp.
Dịch Thành Dung cũng quát:
– Mọi người không cần hoảng, đi theo người của Vạn Kiếm tông!
Vô số năng lượng từ khắp bốn phương tám hướng oanh tới, từng đạo không gian lực lượng không ngừng va đập, năng lượng trong mấy vạn dặm bị quấy đến sôi lên, cảm giác như phiến thiên địa này tùy thời đều sụp xuống.
Hắc Ma lui ra thật xa, hắn nhìn trận pháp không nhịn được than thở:
– Không hổ là một trong những sát trận cao nhất, cứ giết chóc một phen đi!
Tiếp theo hắn nhìn qua hướng Lăng Tiếu lẩm bẩm:
– Tiểu tử, là ngươi tiêu diệt Hắc Ma môn ah, nhưng chút cơ nghiệp kia đối với ta mà nói đáng là gì, thánh vật trong Quỷ Mẫu trận là của ta, một khi ta bước vào thần cảnh, trong thiên hạ không còn ai là đối thủ!
Dứt lời hắn cưỡi ma long rời đi, không tham dự cuộc chiến đấu, trực tiếp quay về không gian cứ địa Âm Bạt tông.
Lăng Tiếu chợt nhìn theo phương hướng Hắc Ma rời khỏi, lẩm bẩm nói:
– Chẳng lẽ hắn là Hắc Ma? Khó trách lúc trước tiêu diệt Hắc Ma môn không nhìn thấy hắn, thì ra là đã sớm đến Thiên Điếm yếu tắc!
Nhưng Lăng Tiếu cũng không có thời gian đi quản Hắc Ma, mà phải nghĩ biện pháp giải quyết trận pháp, bằng không toàn bộ mọi người phải chết tại nơi này.
Cách hắn không xa, Âm Quỷ Mẫu lấy một địch hai đối chiến cùng Ngọc Nhu Phỉ với Sát Thiên, càng đấu càng kịch liệt hung hãn.
Mà Duẫn Tuyết suất lĩnh mọi người vây công Âm Bạt Chu Thiên trận, nhưng đã có vẻ thất bại, nếu không lập tức rút lui chỉ sợ không chống đỡ được bao lâu.
– Lão vu bà kia là cây trụ của Âm Bạt tông, trước tiên xử lý bà ta, sau đó để Nhu Phỉ dùng Tĩnh Chỉ Kính đi đối phó Chu Thiên trận, như vậy là có thể phân ra thắng bại!
Lăng Tiếu nhủ thầm một tiếng, quyết định hợp lực đối phó Âm Quỷ Mẫu.
Hắn triệu hoán ra Kim Sắc Lang Vương.
– Tiểu Kim, định trụ lão bà nương kia cho ta!
Lăng Tiếu phân phó.
Con mắt thứ ba của Kim Sắc Lang Vương lập tức phát ra một đoàn quang mang bắn tới Âm Quỷ Mẫu.
Nhưng Âm Quỷ Mẫu không phải thánh hoàng bình thường, mà là cao giai, phản ứng vô cùng mẫn tuệ, trong tay cầm Ma Dẫn Đăng cùng một thánh khí khác, bức khai Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên, tránh thoát kim mang bắn tới.
Kim Sắc Lang Vương liên tục bắn ra ba lượt nhưng vẫn bị Âm Quỷ Mẫu tránh né.
Bởi vì thực lực giữa đôi bên chênh lệch thật quá xa.
– Tiểu tạp chủng chết tiệt, ta đã nói phải luyện chế ngươi thành âm bạt, hiện tại ta nói được là làm được!
Âm Quỷ Mẫu quát một tiếng, thân ảnh tránh né, Ma Dẫn Đăng bắn tới Lăng Tiếu.
Tốc độ của Ma Dẫn Đăng không chậm, Lăng Tiếu không cách nào kịp thời tránh né.
Hưu!
Mấy đạo quang mang chiếu lên người Lăng Tiếu, từng luồng lực lượng quỷ dị nháy mắt truyền vào thức hải của hắn.
Thần sắc Lăng Tiếu lập tức trở nên dại ra vài phần.
– Tiếu!
Ngọc Nhu Phỉ vạn phần lo lắng, quát một tiếng, Tĩnh Chỉ Kính hướng Âm Quỷ Mẫu bắn tới.
Tốc độ Âm Quỷ Mẫu không ngừng biến ảo, Ngọc Nhu Phỉ căn bản không thể chiếu trúng.
Âm Quỷ Mẫu rơi xuống trước mặt Lăng Tiếu, một phát chụp trúng hắn cười nói:
– Khí lực cường tráng thật không sai, trước hưởng dụng một phen sau đó cho ngươi ngoan ngoãn làm âm bạt của ta!
Âm Quỷ Mẫu nắm bả vai Lăng Tiếu, muốn lôi kéo hắn chạy khỏi nơi này.
Nhưng Lăng Tiếu vốn đang si dại, ánh mắt lập tức biến thành sắc bén, song chưởng âm thầm đánh thẳng vào bụng Âm Quỷ Mẫu, hai luồng tử diễm nháy mắt thiêu đốt lên người bà ta.
Âm Quỷ Mẫu phản ứng cực nhanh, kinh hãi kêu một tiếng, nháy mắt đánh bay Lăng Tiếu ra ngoài.
Tốc độ thiêu hủy của thiên hỏa cực nhanh, nhưng tốc độ cởi quần áo của Âm Quỷ Mẫu càng nhanh hơn, trực tiếp đánh xơ xác bộ quần áo trên thân, làm thân thể mình không bị thiên hỏa thiêu hủy.
Thân thể trần truồng của bà ta lập tức xuất hiện trước mặt Lăng Tiếu, nhìn qua thật vô cùng dụ hoặc.
Âm Quỷ Mẫu lộ vẻ mặt dữ tợn kêu to.
Ngay sau đó một đầu linh thú vô cùng cổ quái xuất hiện bên cạnh bà ta, không ngừng tê rống lên.
Cùng lúc đó bà ta hướng chỗ Hắc Ma không ngừng vẫy tay, Ma Dẫn Đăng lập tức bay tới.
– Vạn Hồn Quy Dẫn!
Âm Quỷ Mẫu không ngừng truyền năng lượng vào Ma Dẫn Đăng, khiến lực lượng cây đèn đại thịnh, toàn bộ lỗ đèn đều bắn ra hồng quang.
– Nhanh…mọi người mau tránh khỏi ngọn đèn!
Một thánh hoàng cao giai Vạn Kiếm tông kinh hô, đồng thời trong tay hiện ra tấm chắn ngăn cản trước người của mình.
Nhưng hắn phản ứng nhanh, những người khác lại không nhanh bằng hắn, một đám thánh giả cùng thánh hoàng liên quân không kịp phản ứng đã bị chiếu đến, thần sắc lập tức dại ra.
Ma Dẫn Đăng là đồ vật của Âm Quỷ Mẫu, Hắc Ma không phát huy được một phần mười uy lực của nó, mà Âm Quỷ Mẫu chỉ dùng một chiêu liền có hiệu quả như vậy, quả thật không hổ là bán thần khí.
Ngay cả Phong Thanh Duyên cũng bị Ma Dẫn Đăng bắn trúng, ngây người đứng tại đương trường.
Cũng may Bạch Phượng Loan hộ bên người bà, lại có thánh hoàng Vạn Kiếm tông bảo hộ, trong khoảnh khắc chưa xảy ra chuyện gì.
Duẫn Tuyết không bị Ma Dẫn Đăng bắn trúng, trong tay đột nhiên hiện ra một thanh kiếm.
Thanh kiếm này lớn hơn trường kiếm bình thường, trong suốt như Cự Khuyết kiếm, năng lượng băng hệ tản ra, đem quang mang ngọn đèn ngăn cản bên ngoài.
Đây là Băng Khuyết kiếm, là một bán thần khí, bằng không cũng không khả năng ngăn cản được Ma Dẫn Đăng.
– Ma vật nguy hại nhân gian như vậy biến mất đi cho ta!
Quanh thân Duẫn Tuyết hàn băng dày đặc, trong tay cầm Băng Khuyết kiếm bắt đầu huy động, cự ảnh băng kiếm khổng lồ nháy mắt lăng không chém xuống.
Nhất Kiếm Băng Thiên!
Một kích đơn giản nhưng có được uy lực cường đại phá hủy các pháp môn, ảnh kiếm lớn đến mấy ngàn thước hung hăng hướng Âm Quỷ Mẫu chém tới.
Thần sắc Âm Quỷ Mẫu đại biến, tuy bà ta là thánh hoàng cao giai, nhưng muốn tiếp đón một chiêu đáng sợ như thế sẽ cảm thấy thập phần gian nan.
Một khi phải đón đỡ chiêu này, không cách nào tiếp tục duy trì Ma Dẫn Đăng, không thể khống chế người của liên quân sử dụng.
– U Linh lão thánh hoàng, ngươi không ra tay còn đợi đến bao giờ!
Âm Quỷ Mẫu kinh hô.
Thanh âm bà ta vừa vang lên, một thanh âm vang lên chói tai:
– Chậc chậc, không nghĩ tới khuê nữ của Vạn Kiếm tông chủ cũng đến đây, để lão bất tử này gặp ngươi xem!
Ngay sau đó một đạo năng lượng cường hãn bắn tới, mạnh mẽ đem một kiếm của Duẫn Tuyết gạt sang bên.
Oanh long!
Va chạm cường đại tạo thành thanh âm đinh tai nhức óc.
Một thân ảnh gầy gò xuất hiện trước mặt Âm Quỷ Mẫu, nhìn qua lão quái vật hình dáng kỳ quái kia khiến người cảm giác thật kiêng kỵ.
Người này chính là nhân vật đỉnh cấp nhất của Âm Bạt tông, đạt tới thánh hoàng đỉnh đã hai vạn năm, tuổi thọ cũng đã đến bờ cạn kiệt.
– Người này đã đạt tới cảnh giới thánh hoàng đỉnh, Âm Bạt Chu Thiên trận hẳn do hắn thi triển, không thể tùy tiện xem thường!
Ba thánh hoàng cao giai của Vạn Kiếm tông quay lại bên cạnh Duẫn Tuyết nói.
Thần sắc Duẫn Tuyết thật khó xem, nếu như lùi bước, chẳng khác gì thất bại, tuy lần này một mình hành động nhưng đại biểu cho Vạn Kiếm tông, như vậy sẽ lưu lại chỗ bẩn cho tông môn.
– Ma Dẫn Quy Lai!
Âm Quỷ Mẫu mở miệng kêu to.
Người của liên quân mất đi thần trí hướng chỗ Âm Bạt tông đi tới.
– Ngọc Nhu, nàng còn không ra tay thì đợi đến bao giờ!
Lăng Tiếu quát một tiếng, toàn bộ lực lượng bạo phát hướng chỗ Phong Thanh Duyên lao tới.
Ngọc Nhu Phỉ đem thần kính chiếu tới chỗ Âm Quỷ Mẫu.