Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn

Chương 40. Điên cuồng chiếm giữ.


Chương 40. Điên cuồng chiếm giữ.
Mặc Thời Khiêm nhíu mày lại, đương nhiên làThịnhĐường đưa cô tới nhưng anh không biện minh chỉqua quýt ừ một tiếng, xoay người chốt cửa.
Lương Mãn Nguyệt khẩn trương nhìn anh:“Anh… anh muốn làm gì?”.
Người đàn ông tuấn mỹ trên người toát ra nồng đậm nguy hiểm, chân dài chậm rãi bước tới, giọng nói vẫn man mác lạnh lùng: “Mãn Nguyệt”.
Lương Mãn Nguyệt nhìn bộ dạng này của anh không khỏi khẩn trương hơn: “Thời Khiêm… “
Anhđột nhiên thayđổi trở nên gợi cảm, nhẹnhàng như dụnhư hoan “Em sắp gả cho tôi, phải không?”.
Ánh mắt người đàn ông thâm thuý sâu thẳm, phảng phất như cóthểnhìn thấu tâm tư người khác. Lương Mãn Nguyệt không dám đối mặt với anh, cônhắm chặt mắt lại cắn răng nói: “Đương nhiên… chuyện này không phải …đãsớm quyết định rồi sao?”
“Tốt!”
Bạc môi khẽnhả ra một chữ, anh nhìn cô chăm chú, giọng nói thật trầm: “Như vậy tối nay, cóthểgiao chính mình cho tôi, hửm?”.
Yêu cầu đương nhiên như vậy khiến cô giật mình, khótin hỏi lại: “Tại sao?”.
Mặc Thời Khiêm thản nhiên nói: “TrìHoan ngày mai kết hôn rồi, hôm nay tôiđãkết thúc công việc, sẽ cónhiều thời gianở bên em”. Ngừng một lát anh mới tiếp tục nói: “Tôi sẽ cùng em bồi đắp tình cảm, không khiến em thấy tôi với Đường Việt Trạch cóquánhiều chênh lệch”.
Anh nói lời này vốn không có ý tứ gìkhác, Đường Việt Trạch người này cóbao nhiêu mị lực đối với phụ nữanh cónghe qua, huống hồ đường đường làmộtthiếu gia hào phú cao cao tại thượng lại hạ mìnhđối với cô mãnh liệt tấn công, côthấy động tâm cũng làlẽthường tình.
Nhưng Lương Mãn Nguyệt nghe vào tai chỉ cảm thấy anhđang làm nhục cô. Loại vũnhục này không phải lần đầu cô cảm nhận được.
Khi cô còn học đại học, Mặc Thời Khiêm đều đưa cô tới trường, thay cô chuyển hành lý cùng mua sắm đồ đạc, anh quan tâm cùng phóng khoáng khiến cô kiêu ngạo, không giấu ai chuyện hai người làthanh mai trúc mã đã đínhước.

Quan trong nhất làanhđẹp trai, khiến người vừa gặp liền không thểquên, thế nên suốt bốn năm đại học mọi người đều biết cô đãcóvị hôn phu.
Thời điểm Đường Việt Trạch xuất hiện, xen vào cuộc sống của côthìcónhiều người nhớ tới rồi đem chuyện của cô ra nói lại, hơn nữa còn bàn luận trắng trợn rằng vị hôn phu của cô bây giờ đang làm vệ sĩchođại minh tinh TrìHoan.
Đường Việt Trạch làngười cao ngạo phách lối, theođuổi cô một cách công khai, lúc ấyđãcóngười nói với cô: “Vài tháng nữa Đường Việt Trạch sẽ chính thức thừa kế Đường gia, giàu cókhông ai sánh kịp, vị hôn phu kia của cậu dù đẹp cũng chỉ làvệ sĩthôi”.
“Đúng vậy, cậu còn không bỏquách đi, ở bên Đường thiếu, dùsau không làm được Đường thiếu phu nhân thìphíchia tay cũng đủcho cậu sống dư giả một đời”.
Tất cả mọi người đều cảm thấy nếu cô đến với Đường Việt Trạch thìchính làkẻkhinh bần yêu phú, vìtiền bạc vứt bỏ tình cảm thanh mai trúc mãhơn mười năm qua.
Cô căn bản cũng không quan tâm những chuyện này, cho dùthực sự yêu Đường Việt Trạch cũng không phải vìtiền. Nhưng những lời người đàn ông trước mặt cô bây giờ vừa mới nói ra khiến cônhư bị dẫm phải đuôi liền trở nên kích động: “Anh có ý gì? Anh cũng hoài nghi em sao?”.
Mặc Thời Khiêm vôthức cau mày, dược tính bắt đầu phát tác, anh cực lực nhẫn nại mới cóthể duy trìhô hấp bình thường,đèthấp giọng nói: “Em không thể phủnhận mình cóhảo cảm với anh ta, nhưng làMãn Nguyệt, TrìHoan nói đúng, anh ta cóthực lòng yêu em không cũng chưa chắc chắn, cho dùlàthực yêu em thìanh ta cóthể cưới em sao? Mạc Tây Cố năm đó cũng từng chân chân thực thực yêu Tô NhãBăng, dù chia tay mấy năm sau vẫn đều không qua lại với người phụ nữ khác, bây giờ còn không phải vẫn kết hôn với TrìHoanà?”.
Giọng anh lãnhđạmlương bạc, như đang bàn luận một chuyện không liên quan, từ trên cao nhìn xuống khiến cô cảm thấy đầy châm chọc. Lương Mãn Nguyệt nặng nề cắn môi, tay nắm chặt thành quả đấm hoang mang rối loạn nói: “Em cùng anh ta thực sự không cógì, hôm qua em nói chia tay với anh không phải bởi vì Đường thiếu, làvìem thấy anh không yêu em…”.
-“Phải không?”.
Cô ngẩng đầu lên nhìn anh,ánh mắt người kia lạnh lùng sắc bén. Anh cười nhạt: “Nếu tôi nhớ không lầm, khi em còn học năm nhấtđãtừng bị bạn bèdao động mà ám chỉ chuyện kia, thếnhưng bây giờ lại nói không muốn… Emđây làmuốn giữ gìn đợi tới ngày kết hôn hay làbởi vì… em không muốn Đường Việt Trạch biết mình đãcùng người đàn ông khác phát sinh quan hệ?”.
Lương Mãn Nguyệt vừa nhìn anh vừa lui về sau mấy bước: “Trong lòng anh em làngười như vậy?”.
Anh hỏi lại cô: “Chẳng lẽ không đúng?”.
Lương Mãn Nguyệt xoay người muốn bỏ đi, nhưng còn chưa đi được mấy bước cổ tayđãbị giữ chặt. Trong lòng hoảng hốt cô, trởtay liền lấy con dao giấu trong tayáo đâm về phía anh. Mặc Thời Khiêm không cóphòng bị, cứnhư vậy mu bàn tay bị vạch ra một đường máu.
Lương Mãn Nguyệt tựa hồ không nghĩ đến làm anh bịthương, bị doạ sợ tới run lên: “Thật xin lỗi… Thời Khiêm, em xin lỗi, em không cố ý…”.
Cô lúc trước vìbị hai người đàn ông lạ mặt cưỡng ép đưa đi, không biết làdo anh sai người tới nênđãnhanh tay giấu kỹ con dao. Hồi nãy do quá kích động cô liền không khống chế được màxuống tay.
Mặc Thời Khiêm bên này thần trí cóchút bị ảnh hưởng bởi thuốc, một đao đâm xuống thếnhưng lại giúp anh lấy lại tỉnh táo, nhìn người phụ nữ trước mặt rơi lệ đến thương tâm, anh thản nhiên nói: – – “Em đi đi”.
-“Nhưng mà…”.
Tuấn nhan trở nên dịthường lãnh khốc: “Hoặc làem đi ngay bây giờ, hoặc làlập tức cởi quần áo!”.
Lương Mãn Nguyệt cứng đờ vội vàng thu tay lại.
-“Emđưa anh tới bệnh viện”.
Người đàn ông khẽ khép lại tròng mắt: “Nếu em còn không đi, Mãn Nguyệt –Tôi liền làm em!”. Giọng anh lộ ra sắc lạnh:“Em nên biết tôi luôn nói được làm được!”.
Lương Mãn Nguyệt lui về sau hai bước, Mặc Thời Khiêm ngẩng đầu lên hơi đưa tay ra, cô cảkinh cuối cùng xoay người bỏ chạy.
Trong phòng bây giờ chỉ còn mình anh, Mặc Thời Khiêm chậm rãi cúi người xuống, hô hấp dồn dập khócóthể khống chế, mồ hôi thấm ra trên trán, gân xanh giật giật. Anh cố gắng đứng lên đi về phía phòng tắm xối nước lạnh.
Chờanhýthức được mìnhđang nghĩ gìthìtrước mắt liền hiện ra hìnhảnh mái tócdài xõa bồng bềnh cùng cơthể trơn bóng. Tầm mắt anh trở nên hoảng hốt. Muốn nhắm lại nhưng lại càng làm hìnhảnh trongđầu trở nên rõràng hơn.
Cóphải vìcô làngười phụ nữ đầu tiên trần trụi trước mặt anh cho nên anh hiện tại… chỉ cómột tham vọng muốn chiếm lấy cô, điên cuồng muốn cô.
Mặc Thời Khiêm ngâm nước lạnh chừng một tiếng, cảm giác nóng bỏngđãrút bớt đi, cùng lúc đó tiếng chuông điện thoại vang lên.
Anh khom người với tay lấy diđộng, màn hình hiển thịhai chữ TrìHoan.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.